ĐI TÌM NỖI NHỚ TRONG MÙA ĐÔNG XỨ HÀN

( Bài viết này đã được đăng trên báo Thế Giới Phụ Nữ )

Sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn chỉ hai mùa mưa nắng, nhưng tôi đã may mắn có thời gian sống và làm việc tại Hà Nội và đã trãi qua bốn mùa xuân-hạ-thu-đông nên khi Sài Gòn bắt đầu “giao mùa”, tôi khát khao được trải nghiệm lại cái lạnh mùa đông nhưng ở nơi nào đó có tuyết rơi sau nhiều năm đã trôi xa ngái…

mua dong

Tôi đáp chuyến bay đến phi trường Incheon-Seoul, Hàn Quốc giữa đêm khuya khi nhiệt độ bên ngoài là -10oC. Trả 15,000 won, tôi bắt chuyến xe buýt về đến Gangnam ( khu đô thị mới sang trọng mà mọi người cứ nhắc đến khi nghe bài hát “Gangnam style”) trong cái lạnh mà tôi chưa bao giờ trãi qua…Cảm giác đứng ở một nơi xa lạ với chiếc vali và sự háo hức luôn làm cho tôi phấn khích dù nơi đó tôi đã đi đi lại lại nhiều lần. Đối với tôi, mỗi một nơi đã đi qua, khi quay trở lại cảm giác “chưa-bao-giờ-là-cũ”, cảm xúc trong tôi luôn luôn là những điều mới mẻ, tinh khiết và trong veo.

IMG_0490

Tôi không muốn viết về Insa-Dong, về chợ Dongdae- moon, về cung điện Kyungbuk, về tháp Namsan, về những nơi mà các tour du lịch đã nói và nhiều người cũng đã biết. Tôi thích viết về những điều giản dị, ở những nơi xa lạ, những nơi không thuộc về du lịch.Tôi đã mất hơn một giờ trên xe từ thủ đô Seoul đi về phía bắc, gần giáp với biên giới Bắc Hàn để đến được điểm cuối của hành trình trên đất Hàn sau nhiều con đường quanh co, qua nhiều đoạn hầm xuyên núi có khi thì hun hút sâu vài cây số khi thì vài trăm mét. Tuyết phủ trắng xóa trên những ngọn đồi xa, còn sông thì đóng băng lạnh lẽo. Ngày dường như không có nắng, ông mặt trời chẳng buồn chơi trò trốn tìm, bỏ mặt tôi ngồi đếm thời gian trong bóng tối và tự ru mình bằng giấc ngủ chập chờn với những nỗi buồn riêng cố hữu.

IMG_1288

Healience Zen Village, tỉnh Gangwon- Do,đón tôi ngày trở lại bằng một trận mưa tuyết trắng xóa, phủ ngập lối đi. Ngôi làng nhỏ heo hút nằm xa tít được bao bọc bởi những ngọn núi cao mà vì thế tôi chẳng nhìn thấy gì ngoài tuyết với tuyết. Tôi không thấy bóng người, và thỉnh thoảng chỉ thấy vài chiếc xe ngược chiều…Mùa đông xứ Hàn lạnh lẽo thật. Trời càng về đêm càng lạnh, tôi co co trong chiếc áo dày và bước đi nặng nề, cảm giác cái lạnh thốc vào tận khoang họng, gần như không thở nổi mà tuyết cứ rơi mỗi ngày một nhiều. Những lúc như thế này, cái khẩu trang mua ở Việt Nam thật là hữu ích.

Tôi đã trãi qua 3 ngày ở Healience Zen Village không tivi, không điện thoại và chỉ có đọc sách, tản bộ, trò chuyện cùng người lớn tuổi. Thích thoảng, cái lạnh chẳng còn là vấn đề đáng quan tâm khi mà niềm vui được ngã ào trong những bông tuyết trắng mịn,chơi trò trượt tuyết, ném tuyết và nặn hình người tuyết, vốc từng nắm tuyết trên tay và đợi chờ nó tan chảy trong bàn tay nhỏ bé, ửng đỏ rồi rên rỉ “ ôi lạnh buốt quá, chết mất!” mới thật thích làm sao.

mua dong 2

Trẻ con Hàn Quốc lúc nào cũng có những kí ức tuổi thơ đẹp với bố mẹ cùng những trò chơi trên tuyết. Trước khi đến tỉnh Gangwon-Do, tôi đã có một buổi chiều lang thang sông Hàn ở thủ đô Seoul và tôi đã thấy rất nhiều ông bố bà mẹ đưa con cái của họ cùng đến chơi tuyết ở khu vực công viên ven sông… Tôi đã ngồi cả buổi chiều để xem và ngắm nhìn họ chơi vui vẻ, tiếng cười giòn tan trong những niềm hạnh phúc giản dị, đơn sơ.

Ở Healience có rất nhiều hoạt động tốt cho sức khỏe như là trekking trên núi. Có 8 chương trình leo núi cho bạn lựa chọn. Bạn tha hồ đánh dấu bước chân mình trên những đụn tuyết mềm mịn trắng xóa, men theo những con đường mòn trong rừng để có thể đến được nơi ngắm bình minh đẹp nhất hay đón bóng chiều tà đang lẩn khuất đâu đấy giữa mùa đông giá rét. Nếu đến đây vào mùa xuân, có lẽ mình sẽ được nghe tiếng chim hót trong rừng, tiếng suối chảy róc rách, ngắm những bông hoa nở li ti bên sườn đồi, thả mình giữa rừng thông và nghe thanh âm của cuộc sống đang êm đềm trôi lặng lẽ;thỉnh thoảng sẽ có vài con sóc chạy nhảy tung tăng rồi biến mất.

healience

Bạn sẽ không được tiếp xúc với điện thoại, ti vi và các phương tiện giải trí công nghệ. Bạn sẽ có những buổi sáng thức dậy thấy tuyết rơi đầy trước hiên nhà, ăn những bữa ăn sáng có nhiều rau xanh và cực kỳ “ít muối và nhạt” -chế độ tốt cho sức khỏe theo khuyến cáo của Tổ chức Y Tế Thế Giới ( WHO) trong vòng 30 phút. Toàn bộ rau xanh và trái cây được trồng tự nhiên trong trang trại và hoàn toàn không có thuốc trừ sâu hay các hóa chất khác.. Bạn có thể trãi nghiệm một ngày làm nông nếu muốn như là đi thu hoạch khoai lang, táo, trồng rau… Nếu cảm thấy buồn quá, có thể chịu khó lang thang đi bộ ra ngoài , sẽ có một số nhà hàng địa phương bán rất nhiều đặc sản chủ yếu là các món chế biến từ thịt gà nuôi ( ở Việt Nam mình hay gọi là gà thả vườn), cự kỳ ngon. Hôm tôi đến ăn, ông chủ nhà hàng “hào phóng” cho thêm một ít “ vàng lá” rắc lên phía trên ăn sẽ ngon hơn. Tôi hỏi đùa lại “ con không ăn mà lấy miếng vàng này đem đi bán được không?” làm ông cười nắc nẻ.

chao ga

Gần Healience,nếu thích trượt tuyết mùa đông, bạn có thể đến Vivaldi. Đây không phải là công viên trược tuyết lớn nhất Hàn Quốc nhưng lại là công viên trược tuyết gần Seoul nhất và được rất nhiều bạn trẻ Hàn Quốc ưa thích. Đúng như những gì người ta đã nói, ngày tôi đến, có rất nhiều học sinh, sinh viên đi theo từng đoàn rất đông. Tôi đã phải xếp hàng gần 1 tiếng đồng hồ để được đi cáp treo lên đỉnh núi và bắt đầu “ những bài học vỡ lòng” đầu tiên về trược tuyết với những cú ngã nhào, người đau ê ẩm suốt mấy ngày liền sau đó. Nhưng bù lại, đó lại là những trải nghiệm mới mẻ, khó quên

nguoi tuyet

Nếu thích trải nghiệm mùa đông và thích đến xứ Hàn, tôi khuyên bạn nên tự đi và tự khám phá thay vì đi qua một công ty du lịch. Cầm một cuốn sổ tay du lịch với vài câu tiếng hàn cơ bản và biết một ít tiếng anh, bạn có thể tự chuẩn bị cho lịch trình của mình rồi.

  • Có ba hãng hàng không lớn bay đến Seoul- Hàn Quốc là Vietnam Airlines, Korean Airlines và Asiana Airlines. Vì giá vé đi Seoul hơi đắt nên bạn phải canh các mùa khuyến mãi để mua được vé máy bay giá rẻ khoảng 400 USD ( rẻ hơn phân nữa so với giá thường). Visa là một thủ tục cần thiết để đến Hàn Quốc nên bạn phải nhờ các công ty du lịch hoặc bạn bè bên Hàn Quốc hỗ trợ các giấy tờ để tự xin nếu bạn chưa từng có visa đi Hàn Quốc và các nước Châu Âu.
  • Từ sân bay quốc tế Incheon-Seoul, bạn dễ dàng tìm đựợc bản đồ xe buýt ( xe rất sạch sẽ, tiện nghi và hiện đại) và cũng rất dễ dàng về bất cứ điểm nào ở Seoul. Gần 9 giờ tối tôi xuống sân bay và đã mua vé xe buýt số 6103 với giá 15,000 won ( khoảng gần 300 ngàn tiền Việt) và mất khoảng 1 tiếng đồng hồ để đến Coex Trade Center ở Samsung-Dong, Quận Kangnam

Bạn có thể tham khảo trước cửa ra, tuyến xe buýt, trạm dừng và mua vé cho phù hợp theo lịch trình của mình. Tham khảo tại website của sân bay Incheon (ICN): www.airport.kr/eng/

( bạn chọn ngôn ngữ English và tìm biểu tượng xe buýt “ buses”)

Nếu muốn đến Healience Zen Village, tại Gangwon-Do bạn phải đón xe buýt từ bến xe Dong Seoul Bus Terminal và đi theo hướng Hongcheon Terminal và xuống tại ga Danwol. Sau đó bạn phải liên hệ trước với Healience để có xe đưa rước miễn phí hoặc nếu không bạn phải đón taxi.Thời gian đi mất gần 2 tiếng. Tham khảo tại website www.healience.co.kr ( website hiện giờ chỉ có tiếng Hàn nhưng bạn có thể tham khảo một số hình ảnh tại đây)

LATE AUTUMN

Ngày 1/1/2015 CƠN MƠ HOANG ĐƯỜNG

Một ngày đầu năm mới trên một chuyến bay dài không ngủ, tôi bước xuống phi trường trong cơn lạnh mùa đông rét buốt. Cái lạnh bên ngoài không tê tái bằng những giá băng trong lòng và những nỗi buồn đan kín ủ ê qua bao năm rộng tháng dài…Khi không biết đi đâu bởi lý trí thì cuối cùng con tim vẫn luôn dẫn lối về nơi mà mình thật sự muốn. Trốn chạy giữa cô đơn cũng được, loay hoay giữa những trăn trở của cuộc đời cũng được, hoang tưởng mơ mộng nhiều thứ trong tiểu thuyết ngôn tình cũng được…bởi tôi biết rằng mình vẫn còn tin và sống hết sức như mình có thể. Tôi chỉ đi tìm cái mà tôi đánh mất…nhưng kì lạ thay vẫn không biết mình đã mất cái gì! Mơ hồ như một giấc chiêm bao…

DSCF9599

Chàng trai tặng bó hoa hồng cho cô gái với cái ôm siết chặt và niềm vui rạng rỡ của ngày gặp lại. Họ nói cười và cùng bước lên xe buýt. Chuyến xe đầu năm mới từ phi trường về khu trung tâm hôm ấy chỉ có chàng trai-cô gái, một bác lớn tuổi và tôi. CHỗ ngồi vì thế mà rộng thênh thang và trống trải. Tôi ngủ vùi một giấc  khi ngoài kia-qua lớp kính xe mờ ảo tuyết rơi lất phất………….

DSCF9784

 

Quãng đường không quá xa từ bến xe đi về khu nhà ở qua 3 con phố nhưng giữa thời tiết lạnh cong và những cơn gió bần bật thổi rét qua mặt làm chân mình tê cứng. Kéo lê lết cái vali lang thang trên những con phố dài vắng tanh khi người ta còn ngái ngủ trong chăn êm nệm ấm mà mình thì bước đi không nổi. Lạnh quá mùa đông ơi….!

DSCF9690

Ngày 26/11/2015 THÔI ĐỪNG CHIÊM BAO

Đi tìm mùa thu cuối nhưng cuối cùng lại đón mùa đông tuyết rơi đầu mùa. Cảnh tượng thường thấy trong các bộ phim ngôn tình lãng mạn : chàng trai đứng cầm cây dù che tuyết rơi bên cô gái trên đường phố tấp nập người qua. Nhiều người xuýt xoa vì quá lạnh nhưng mình thì hồ hởi, phấn khích giang tay ngửa mặt đón những bông tuyết đầu tiên. Ngày lạnh nhưng chẳng có nỗi buồn nào ở lại….

DSCF9692

Những ngày không có mặt trời gió lạnh-mưa rét-tuyết rơi và cứ ngủ vùi chẳng biết ngày hay đêm…

Những ngày trống trãi lang thang qua rất nhiều ga tàu và đi mãi ra đến ngoại ô, dừng xuống tại một ga tàu nào đó để đếm bước chân mình trên những con phố dài nghe mùa đông rét mướt…

DSCF9783

Giấc mơ đã thức, lòng sao còn buồn khi bước qua thành phố quen…DSCF9584

” Bình yêu quá- trong một ngày gặp lại

Thấy lòng quên…như chưa nhớ bao giờ”

S0059668