HÀN QUỐC- TÌNH YÊU BẮT ĐẦU

DSCF2866Lục lọi trong những chồng sách cũ, tình cờ tìm thấy cuống vé máy bay mà tôi còn giữ lại cho chuyến hành trình đầu tiên của mình đến Hàn Quốc vào năm 2006, nơi bắt đầu của tình yêu, sự lãng mạn và say mê lạc lối một thời tuổi trẻ

NƠI TÌNH YÊU BẮT ĐẦU: ĐẢO NAMI

Nằm cách thủ đô Seoul 63km về phía đông, đảo Nami được đặt theo tên của một vị tướng nổi tiếng có công dẹp loạn vào thế kỷ thứ 13 và được biết đến gắn liền với  bộ phim “ Bản Tình Ca Mùa Đông”. Thú thật tôi biết và nghe nhiều về Nami hơn cả cái tên thủ đô Seoul và khát khao một lần được đặt chân đến nơi đây. Tôi luôn tưởng tượng rằng mình được đi giữa hai hàng cây rợp lá vàng rồi thốc tung đám lá bay giữa chiều thu hiu hắt nắng hay đứng co ro giữa trời đông nghịch tuyết xô nghiêng những tán cây mặc cho tuyết rơi trắng xóa dưới chân mình. Đó là giấc mơ từ “Bản tình ca mùa đông” mang đến cho những người trẻ như tôi niềm ước ao chạm đến chân trời của mình và mơ về tình yêu trong sáng, thánh thiện.

Ngày đặt chân đến Nami đã là cuối tháng 10, thời tiết đã dần chuyển sang đông.Tôi mua một chiếc vé và đi phà mất khoảng 15 phút để qua đảo. Nơi đây không khí thật trong lành nhờ nhiều cây xanh, không xe hơi, khói bụi ồn ào…chỉ có thể tản bộ trên những con đường hai hàng cây thẳng tắp hay ngồi đếm lá vàng rơi và chụp cho mình những tấm hình đẹp nhất. Có rất nhiều các đôi yêu nhau chở nhau trên những chiếc xe đạp đôi dạo vòng quanh đảo. Cảnh tượng cứ y như phim làm tôi ngẩn ngơ và “đứng hình” trong nhiều phút liền chỉ để kịp chắc chắn rằng “à, ừ… mình thật sự đang đứng ở đảo Nami và đây không phải là giấc mơ của phim truyền hình”.

Ở đây có rất nhiều căn khu phòng nhỏ, xinh xắn nằm sát mé sông dành cho các đôi vợ chồng mới cưới đi hưởng tuần trăng mật. Tôi thấy cũng có rất nhiều nhóm bạn bè và gia đình đến đây cắm trại hay nghỉ mát cuối tuần, trông họ thật hạnh phúc và an nhiên. Và nơi đây, vào lúc cuối thu như thế này, có rất nhiều tay máy “chuyên nghiệp” cũng như ‘ nghiệp dư” đến để lưu lại những khoảnh khắc đẹp cuối cùng trước khi mùa đông gõ cửa đưa thu vàng lá úa ra đi…

Tôi biết Nami mỗi mùa đều mang những vẻ đẹp và sắc thái riêng, không bao giờ giống nhau cho nên dù có trở lại Nami vào những lần sau đó nhưng cảm giác đó chưa bao giờ “nhàm chán” như tình yêu đầu bạn dành cho ai đó mãi mãi luôn là tình yêu đẹp.DSCF4281

LÃNG MẠN CÙNG THIÊN ĐƯỜNG NẮNG GIÓ: ĐẢO JEJU

Rời “tình yêu đầu” Nami, tôi xuôi về phương Nam và hướng ra thiên đường của nắng của gió biển. Khác xa với Seoul, đảo Jeju với khí hậu vô cùng ấm áp dù rằng ở Nami rất lạnh và đã chuẩn bị bắt đầu mùa đông. Jeju được biết đến như là một hòn đảo lớn nhất Hàn Quốc và là một tỉnh tự trị nhỏ nhất Hàn Quốc. Được hình thành từ những đợt phun trào núi lửa nên ở Jeju đâu đâu cũng thấy đá, một loại đá có màu đen, rất nhẹ.

Giấc mơ cực kỳ lãng mạn của tôi về đảo Jeju là được nắm tay một ai đó đi dạo dưới những cánh đồng hoa cải vàng rực rồi chơi trò trốn tìm nhau giữa điệu valse mùa xuân dìu dặt, hay lướt gió trên những con đường ven biển mọc đầy phi lao hoang sơ vắng bóng người và hít thở khí trời, nghe gió biển mặn mặn lướt trên mặt miên man.

Ngày tôi đến, Jeju có những trận mưa rào dịu mát, lá phong vẫn còn nở đỏ rực trên những lối chân qua và quýt thì chín rộ vàng ươm ở trong vườn. Đặc sản ở đây là quýt, người ta nói quýt của đảo Jeju rất ngon và ngọt, tôi thử một miếng mà thấy vị ngọt tan nơi đầu lưỡi và mua thêm vài túi mang về. Tôi cũng đã đi tìm giấc mơ của mình bằng việc phải cố đi được trên những con đường quanh co uốn lượn men theo biển có nhiều hàng cỏ lao dại mọc đầy vì tôi biết rằng việc đi tìm đồng hoa cải vàng vào tháng 10 là không tưởng.

Cũng giống như Nami, Jeju mỗi mùa đều mang vẻ đẹp riêng nhưng tiếc là Jeju không có mùa đông như Nami nên người dân nơi đây rất khó để tìm được cảm giác co ro của cái lạnh -10 độ với những lớp tuyết dầy phủ trắng xóa, vì nằm đảo xuôi về phương Nam và tách biệt với đất liền nên nhiệt độ ở đây vào mùa hè không quá nóng và mùa đông cũng không quá lạnh. Thế nên Jeju trở thành điểm đến lý tưởng cho những ai muốn tránh nắng nóng ngày hè và tránh rét mùa đông.

IMG_0389

LẠC LỐI Ở INSADONG

Vốn là một người hoài cổ nên tôi thường thích tìm về những nơi xưa cũ, nơi còn lưu dấu bụi thời gian, cất giữ những giá trị và nét đẹp văn hóa truyền thống như con phố đi bộ Insadong dài chưa đầy 1km nằm lọt thỏm giữa lòng thủ đô Seoul. Đó là một con phố dài và rộng” thênh thang” ( theo cảm giác của tôi) với nhiều ngõ sâu hun hút .

Trước đây khi văn học Hàn Quốc phát triển hưng thinh Insadong là nơi tập trung của các văn hào, thi sĩ vào chiều tối đến đàm đạo văn chương và uống  rượu makkoly ( một loại rượu gạo truyền thống). Sau này người ta khôi phục lại Insadong bằng các phòng tranh, ảnh, vô số bảo tàng, các hàng quán bán các vật phẩm cổ, cũ, các quán trà đạo, các cửa hàng ăn cung cấp nhiều loại thức ăn truyền thống, các trò chơi dân gian cũng như các màn biểu diễn âm nhạc, công diễn của các nghệ sĩ đường phố…

Chỉ cần một buổi chiều lang thang nơi đây, bạn sẽ cảm giác như mình được trở về với không gian êm đềm, nơi thời gian dừng lại dù ngoài kia cuộc sống đang hối hả biết bao nhiêu. Bạn sẽ gặp rất nhiều người thân thiện, bạn có thể lân la trò chuyện làm quen , bạn cũng có thể say mê ngắm nhìn những nghệ sĩ đường phố đang biễu diễn say sưa và dành cho họ những tràn pháo tay ngưỡng mộ. Có đôi lúc bạn cũng sẽ bật cười khanh khách theo tiếng nô đùa của những đứa trẻ được được bố mẹ dắt đi chơi cuối tuần. Và có đôi khi bạn sẽ nhìn thấy vô số người đứng trầm ngâm trước một bức tranh đẹp đang bày trên phố, hay là những đôi bạn trẻ dắt tay nhau tần ngần trước cửa hàng bán chuông gió… Những âm thanh trong trẻo, những hình ảnh dễ thương, những ngõ ngách buồn vương dấu cũ mà bạn không thể tìm thấy ở đâu ngoài Insadong nếu một lần đặt chân đến Seoul.

Còn tôi, vì mãi mê lang thang trong những cửa hàng bán tranh và đi tìm căn gác cũ kỹ có quán trà dễ thương để rồi quên bẳng thời gian đang trôi ngoài kia. Bạn tôi đã phải đi tìm vì ngỡ rằng tôi đã lạc ở đâu đó trên con phố này. Vâng, tôi đã “ lạc lối” và để quên trái tim mình trên phố hát tình ca vì “ lỡ dại” đặt chân đến Insadong.

IMG_0426

THAY CHO LỜI KẾT

Tôi đã để một thời tuổi trẻ  đầy những hăng say ,nhiệt huyết, khát khao thể hiện cùng những bồng bột, nông nỗi, ngay thơ; những dại khờ được mất;cả những nhớ thương dang dỡ và những đợi chờ người dưng lạc lối qua những thăng trầm của đời mình cùng những buồn vui mười năm có lẽ. Tôi đã trở lại đất nước này nhiều lần sau đó và rất rất nhiều lần nữa nhưng hiển nhiên  lần đầu lúc nào cũng để lại những ký ức đẹp vấn vương….Thỉnh thoảng đưa tay chạm vào nỗi nhớ rồi mơ hồ nhận ra ” Có bao người đi qua thương nhớ mà quên được nhau”.

” Có một ngày nào đó

một người hỏi một người thế nào là yêu thương

một người kề sát tim một người và trả lời-không biết

Có một ngày nào đó

một người hỏi một người thế nào là hối tiếc

một người nắm lấy tay một người và trả lời- Đừng bước đi

Có một ngày nào đó

một người hỏi một người thế nào là chia ly…

Và mùa đông ấy trở thành mùa đông ấm nhất” ( NPV)

 

 

Leave a comment