Một chiều xuân tháng tư đầy nắng êm trôi…
Tôi ngồi đây-nơi góc nhỏ thân quen lầu 9 nhìn ra mênh mông nhà cao tầng phía bên kia bờ bắc sông Hàn-thủ đô Seoul…Từng đoàn xe chậm chạp nối đuôi nhau trong cái nắng vàng ươm của buổi chiều một ngày xuân gió nhẹ mà lòng tôi hân hoan một niềm vui khó tả… Hôm nay tôi nghe tiếng buổi chiều thật đẹp và tôi nhận ra nếu mình có thể rời văn phòng khi hoàng hôn vừa chợt tắt như chiều hôm qua… tất cả thanh âm của buổi chiều trong mắt tôi đều đẹp lạ…
Từ bao lâu rồi tôi đã không nhìn thấy hoàng hôn rực nắng…?
Khi tôi rời khỏi văn phòng sớm, tôi nghĩ mình có khá nhiều việc để làm cho cuộc sống cá nhân chỉ gói gọn trong 4-5 tiếng đồng hồ bao gồm cả việc nấu một bữa ăn tối cầu kì với những món mình yêu thích và uống một chai rose hoegarden thơm ngát mùi hoa hồng, nghe tí tích mưa rơi và gió rích bên ngoài khe cửa, rồi vu vơ với những bài hát cổ điển phát ra từ chiếc điện thoại cũ kĩ…
Khi tôi rời khỏi văn phòng sớm, tôi có thời gian để chạy bộ loanh quanh sân chùa gần nhà hay có thể làm chuyện điên rồ đầy ngẫu hứng như là chỉ một tin nhắn giữa đêm ” 드라이브 갈래?” ( do we drive to somewhere?) là bay ra khỏi nhà khi trời mưa và hai đứa lái xe dọc sông Hàn giữa đêm mưa 🙂 chẳng để làm gì… Tình huống xẩy ra như cảnh trong phim đang hot hòn họt “Chị đẹp mua cơm ngon cho tôi” nhưng rất tiếc…
Khi tôi rời khỏi văn phòng sớm, tôi có thể chạy bộ dọc sông Hàn khi trời 8g mà hoàng hôn chưa tắt nắng, tôi có thể xem một bộ phim thật hay, dọn dẹp nhà cửa, đọc một cuốn sách và 10g lao ngay ra ngoài uống một cốc bia mát lạnh và gà rán…thiệt cuộc sống vui biết bao nhiêu.
Khi tôi rời khỏi văn phòng sớm, tôi sẽ có dịp hẹn hò với đám bạn người nước ngoài, sẽ lang thang Hongdae hoặc Itaewon, ăn đồ ăn của các nước, sau đó tăng 1 là Beer Pong nhẹ nhàng thụt banh bàn, tăng 2 chuyển sang mine cabin bar nhẹ nhàng, tăng tăng, lâng lâng và tăng 3 sẽ là một bar khác sôi động hơn người nhiều hơn, mùi khói thuốc cũng nhiều hơn, nhạt nhòe chớp chóe chóe không ai nhận ra mặt nhau…rồi khóc rồi cười rồi tha hồ giải tỏa ức chế…Từ bia tươi, bia chai, cocktail đủ chủng loại, sau đó là whisky rồi sau đó là 1 shot, 2 shots… Cuối cùng tăng 4 sẽ là cửa hàng tiện lợi để ăn mì gói hoặc là quán lề đường ăn chả cá, húp miếng nước chả cá giải rượu, có khi là bọn bạn không lết nổi đến cửa hàng và nằm gục luôn trước thềm nhà của ai đó trong khi chờ taxi tới….Đó là những bữa tối thứ sáu cuối tuần về nhà khi bình minh của ngày hôm sau chuẩn bị ló dạng…
Và tôi biết là…tôi nên rời văn phòng sớm….
Và tôi biết là hơn 1 tháng qua tôi chưa rời văn phòng sớm….
That’s my life in Seoul!







