KISS THE RAIN-YIRUMA

IMG_7856Tôi phải thú nhận rằng tôi thích nghe piano kinh khủng. Tôi chỉ thích nghe chứ biết mình chẳng có năng khiếu về âm nhạc. Ngày đó…mười lăm năm về trước, tôi phát hiện ra rằng trong các thể loại nhạc mình hay nghe thì hòa tấu piano khiến tôi mê đắm. Thứ âm nhạc diệu kỳ này luôn là liệu pháp cứu rỗi linh hồn tôi những lúc bế tắc, khó khăn hay những lúc cảm thấy chơi vơi, chông chênh giữa cuộc đời nhất. Thứ âm nhạc hàn lâm này có tác dụng hơn cả mấy liều thuốc ngủ và nó là ” bác sĩ điều trị” tốt hơn bất cứ người nào.

Tôi thích nghe piano…Nó quyến rũ một cách lạ lùng. Tôi bị nó cuốn hút ở bất cứ nơi đâu…Trong những chuyến công tác, tôi hay tìm các khách sạn có đàn piano ở sảnh và thường hỏi thăm giờ người ta đến trình diễn để tranh thủ chạy xuống lắng nghe. Khi tôi đi ngang đâu đó, nghe tiếng piano phát ra là y như rằng..chạy đi tìm và đôi khi luyến tiếc vì bỏ dở nửa chừng và cảm giác thì..hụt hẫng ghê lắm lắm.

Tôi thích nghe piano… nhưng tôi phát hiện ra rằng, tiếng dương cầm phát ra phải trong một không gian và không khí phù hợp. Thứ âm nhạc này không thể pha hỗn tạp mà cũng không thể nghe nó trong một không gian sặc mùi khói thuốc lá, tiếng cười nói ồn ào trong vài quán cà phê thành phố…Thứ âm nhạc này phải được biểu diễn ở những nơi ấm cúng, sang trọng…hoặc có thể không sang trọng nhưng không gian ấm cúng và dìu dặt… ( Có một góc nhỏ ở saigon ngồi nghe piano và ngắm con đường Nguyễn Huệ thật lung linh mỗi đêm)

DSC00132

Vì thích nghe piano nên cũng đã từng nghĩ là mình nên đi học xem thế nào, chứ nghe người ta đàn mà bàn tay mình cũng lả lướt theo…Nhưng chưa thử đã đầu hàng mà còn toàn nghe thiên hạ nói: nào là người lớn tay rất cứng không học được, nào là phải có đàn ở nhà thì mới học được mà 1 cây đàn giá không hề rẻ ( đủ tiền để đi bụi mấy chuyến), nào là nhà phải đủ rộng mới để được cây piano to, nào là thôi để có con rồi hai mẹ con dắt nhau đi học luôn ( trong khi một mảnh tình vắt vai còn chưa có nói chi đợi có con)…Có trăm ngàn thứ lý do huyễn hoặc làm lung lay rồi thì cuộc sống cứ kéo trôi nổi những ngày bận rộn. Cũng tranh thủ thời gian cắp cặp đi học nhưng lý thuyết vẫn là lý thuyết vì nhà không có chổ để đủ cho một cây đàn piano cỡ vừa… Piano thật sự khó nhưng những ngày đi học thấy sao mà vui quá. Chỉ cần bàn tay lướt trên phím đàn dù là bắt đầu bằng những note nhạc đơn giản nghe ngô nghê nhưng thấy tâm hồn vui phơi phới lạ. Và khi hơn 30 mới bắt đầu biết những note đầu tiên của Love story  ” đô mi mi đô đô, mi mi đô đô mi rê mi fa fa fa si si…”

FullSizeRender

Sau này đi làm mới ngộ ra nhiều điều ” không có gì là không thể” nếu bạn có quyết tâm, chỉ có khó khăn chút thôi chứ không phải là không thể. Và ngay thời điểm bạn để cho chữ” không thể” len lỏi vào suy nghĩ thì mặc nhiên bạn sẽ nghĩ rằng mình không thể. Bạn không biết rằng bạn có thể làm được nhiều điều hay ho hơn cái từ ” không thể” đáng ghét đó!  Và mỗi khi bạn quyết định một điều gì, bạn từng bước từng bước vượt qua giới hạn của chính mình í.

IMG_3553

Yiruma (이루마)-tôi yêu Anh!  À, không! Tôi yêu tiếng dương cầm lả lướt trên đôi bàn tay diệu kỳ của Anh và yêu tất cả những giai điệu tình yêu nồng nàn sâu lắng, ngọt  ngào, lãng mạn, buồn miên man và đầy khắc khoải. Tôi muốn viết về Anh để lưu lại một phần cảm xúc của mình dành cho một người nghệ sĩ mà tôi thương mến và thiết tha mong được một lần đến với concert của Anh ( đã có  lần Anh đến Hà Nội). bởi Anh là người đã truyền cảm hứng cho tôi biết đến piano và giúp tôi sóng sót qua những ngày giông bão và những loay hoay của cuộc đời nhiều ngã rẽ. Tôi yêu Anh mùa xuân hoa nở thơm nồng lối đi và chia tay nhau mùa hạ đầy nắng gió rồi hội ngộ nhau mùa thu lá vàng ươm để những nhớ nhung đợi chờ khóc dành cho nhau cả mùa đông dài ủ ê sau đó.Tôi yêu Anh với dáng vẻ lặng im trên sân khấu, làm chủ cả không gian rộng lớn và mọi người hòa chung một nhịp đâp cảm xúc. Và tôi yêu tiếng đàn của Anh như một phần hơi thở của cuộc sống này.

yiruma

“Kiss the rain” và ‘ When the love falls (raining verson)là hai trong số những bản nhạc bất hủ mà tôi thích nhất. Như đúng tên gọi của nó, mãi nhiều năm sau này tôi mới biết nó có lời bài hát nhưng thật sự chưa bao giờ nghĩ đến: đó là những nỗi đau còn ở lại và những day dứt, những yêu thương dành cho những người-không-trọn-vẹn trong cuộc đời và đến bên nhau trong những giấc mơ hoang hoải của đợi chờ. Nhưng tôi thích lới bản tiếng Hàn nhưng ghét đoạn rap rất vô duyên trong một bài hát đẹp. Nói gì thì nói, không lời của Yiruma vẫn là hay nhất. Xin mời nghe lại bài hát được cài sẵn trên trang này.

시간이 지나고 세월이 쌓이면

지금 내 맘의 알게될까요

얼마나 얼마나

내가 얼마나

진심을 담아 사랑했는지

내 맘을 모르죠

그대는 모르죠

얼마나 그대가 간절했는지

사랑해 사랑해

사랑한다는

이 말이 너무 그리워요

DSC00131

Version English

 

I often close my eyes                                          Em thường nhắm mắt
And I can see you smile                                     Và em nhìn thấy anh cười
You reach out for my hand                               Anh đưa tay đón lấy tay em
And I’m woken from my dream                     Rồi em choàng tỉnh giấc
Although your heart is mine                           Dù trái tim anh thuộc về em
Its hollow inside                                                  Nhưng nó hoàn toàn trống rỗng
I never had your love                          Em chưa bao giờ có được tình yêu của anh
And I never will                                    Và chắc sẽ không bao giờ

And every night                                                    và mỗi đêm
I lie awake                                                               Em thao thức
Thinking maybe you love me                            Nghĩ rằng Anh yêu em
Like I’ve always loved you                                  Như  em đã luôn yêu anh
But how can you love me                                     Nhưng làm sao A yêu em
Like I loved you when                                           Như e đã yêu A khi mà
You can’t even look me straight in my eyes  A k thèm nhìn vào mắt em

I’ve never felt this way
To be so in love
To have someone there
Yet feel so alone
Aren’t you supposed to be
The one to wipe my tears
The one to say that you would never leave

The waters calm and still
My reflection is there
I see you holding me
But then you disappear
All that is left of you
Is a memory
On that only, exists in my dreams

I don’t know what hurts you
But I can feel it too
And it just hurts so much
To know that I can’t do a thing
And deep down in my heart
Somehow I just know
That no matter what
I’ll always love you

READING BOOK (P.1)- BOOKS BOOKS BOOKS

102APPLE_IMG_2910

Một ngày đẹp trời-phát hiện ra rằng mình nghiện sách như mấy cô nàng nghiện shopping. Lúc đầu, chưa bao giờ nghĩ đến việc đọc sách để giải tỏa stress- lý do ban đầu chỉ đơn giản thế thôi nhưng sau này thì vui hay buồn gì cũng đọc sách hết. Như một thói quen, đều đặn hai tuần, 1 tháng lại lướt web tiki.vn hoặc là cứ Fahasha Nguyễn Huệ mà thẳng tiến. Bao giờ cũng vậy, đi nhà sách chưa bao giờ trở ra tay không, lúc nào cũng không một quyển thì cũng là mua một lần 4-5 quyển.

Vậy thì đọc sách khi nào? Chẳng cần ấn định khi nào phải đọc sách. Nhưng người ta khuyên là nên đọc trong điều kiện ánh sáng tốt, không gian êm đềm hoặc một khung cảnh ‘ lãng mạn” gì đó để cho không bị hư mắt và có cảm xúc. Mình đọc mọi lúc mọi nơi và bất cứ khi nào mình thấy thích. Thông thường, sau khi mua 4-5 quyển sách mang về, mình sẽ chọn ra 1 quyển thích nhất và đọc liền ngay trong đêm đó. Không những đọc liền mà còn phải đọc một mạch hết nguyên quyển sách dày mấy trăm trang trong vòng 2 tiếng, đến khi nhìn lại đã hơn 12g đêm. Vì đối với mình đọc sách đôi khi nó cũng cần cảm xúc và nhập tâm ( theo kiểu như mình phải là nhân vật chính trong câu chuyện mình đang đọc nên nếu gấp sách lại để ngày mai đọc tiếp thì…mất hứng và không biết bắt đầu từ đâu). Đó là lý do mà chiếc kính cận cứ thế mà tăng độ dầy. Haizzz!

Đọc sách nên đọc từ đâu? Tùy bạn àh. Mình sẽ nói cách đọc sách của mình. Thông thường sẽ bắt đầu bằng thông tin tác giả, mục lục và cuối cùng chọn phần mình muốn đọc. Đôi khi sẽ bắt đầu từ vài trang cuối trước sau đó bắt đầu từ trang đầu. Hoặc đôi khi bắt đầu 3 trang đầu- 3 trang cuối và rồi đọc lại từ đầu. Cũng hơi kỳ quái một chút nhưng chẳng tìm được lý do sao mình lại có kiểu đọc sách kì lạ vậy.

Đọc một quyển sách trong bao lâu? Theo mình thì không nên giới hạn là phải đọc trong bao lâu mà là ‘đọc nhanh hiểu sâu”. Có những quyển sách chỉ đọc trong vài giờ đồng hồ nhưng có những quyển sách phải đọc vài tháng và cũng có những quyển sách đọc cả đời vẫn chưa tìm ra hết ý nghĩa và bài học trong đó. Cho nên người ta hay nói mấy quyển sách “gối đầu giường” hoặc là ” kim chỉ nam” gì đấy. Có khi mình đọc vài trang sách mà phải đọc đi đọc lại cả chục lần, tua qua tua lại như nghe băng nhạc cassette ngày xưa í. Có quyển sách mình đọc xong tháng trước, tháng sau lại mở ra đọc lại nên đọc sách là không có giới hạn thời gian, nó phụ thuộc vào khả năng, độ cảm nhận và điều mà bạn muốn học hỏi qua những trang sách….

Đọc sách gì? Bạn quan tâm lĩnh vực nào thì bạn tìm mua những quyển sách thuộc lĩnh vực đó: du lịch, âm nhạc, kinh doanh, triết lý sống, tiểu thuyết, đời sống… Sách nào cũng được, mỗi một quyển sách có một giá trị và chứa đựng kho kiến thức vô giá hoặc ít ra nó được viết ra dựa trên những trải nghiệm, kinh nghiệm, kiến thức, tâm tư tình cảm…và sự tân tâm của tác giả. Trân trọng một quyển sách là bạn dành sự trân quý cho tác giả với đứa con tinh thần của họ. Mặc dù có nhiều ebook trên mạng nhưng mình thích đọc sách thật hơn, lật từng trang sách nghe mùi thơm mới tinh của giấy và quan trọng là giữ lại trên kệ sách như một tài sản quý giá và cần thiết.

” The world belongs to Readers” – Câu này mình xem được từ bức hình trong một triễn lãm về sách của UNICEF tại Hàn Quốc và nhiều năm rồi vẫn nhớ mãi đến bây giờ. Cuộc đời như một quyển sách hay quyển sách như một cuộc đời- cách ví von nào cũng hay cả. Cứ lật từng trang từng trang và mỗi trang sách chứa bao điều kì diệu của cuộc sống mà hình như không có trang nào nội dung giống nhau cả., có thể bạn đọc trang đầu và chán nản bỏ giữa chừng nhưng biết đâu những trang tiếp theo mới là những điều kì diệu… Và khi bạn chưa đọc hết trang cuối thì bạn sẽ không thể biết được là ” happy ending” ở đâu nha. Thế nên: đọc sách, đọc sách và đọc sách!

*** Những quyển sách vừa mới đọc xong gần đây:

  1. Bước qua thành phố lạ ( Nguyễn Huy Tâm)
  2. Yêu một cô gái Việt ( Traveling Kat)
  3. Đời ngắn đừng ngủ dài ( Robin Sharma)
  4. Five years from now ( Ha Woo Seok)

*** Những quyển sách đang đọc:

  1. Bí quyết trình bày từ các chuyên gia ( Quách Tuấn Khanh)
  2. Dấn thân- Lean In ( Sheryl Sandberg)
  3. The sky does not have to be blue ( Li Qui Trung)
  4. Bất hạnh là một tài sản -Xuyên Mỹ ( Phan Việt)

*** Những quyển sách vừa mới mua hôm nay:

  1. Trên đường băng ( Tony Buổi Sáng)
  2. Tư Duy và chia sẽ ( Tôn Nữ Thị Ninh)
  3. Ta ba lô trên đất Á ( Rosie Nguyen)