KEEP IT FOR MYSELF

DSCF2816

Shakespeare said: ” Before you hurt, Feel. Before you hate, Love. Before you quit, Try.Before you die,Live”.

Accept the moment for what it is. Don’t try to turn it into yesterday; that moment’s gone. Don’t plot about how you can make the moment last forever. Just seep into the moment and enjoy it because it will eventually pass. Nothing is permanent. Fighting that reality will only cause you pain.

Believe now is enough. It’s true—tomorrow may not look the same as today, no matter how much you try to control it. A relationship might end. You might have to move. You’ll deal with those moments when they come. All you need right now is to appreciate and enjoy what you have. It’s enough.

Call yourself out. Learn what it looks like to grasp at people, things, or circumstances so you can redirect your thoughts when they veer toward attachment. When you dwell on keeping, controlling, manipulating, or losing something instead of simply experiencing it.

DSCF2866

Define yourself in fluid terms. We are all constantly evolving and growing. Define yourself in terms that can withstand change. Defining yourself by possessions, roles, and relationships breeds attachment because loss entails losing not just what you have, but also who you are.

Enjoy now fully. No matter how much time you have in an experience or with someone you love, it will never feel like enough. So don’t think about it in terms of quantity—aim for quality, instead. Attach to the idea of living well moment-to-moment. That’s an attachment that can do you no harm.

Friend yourself. It will be harder to let people go when necessary if you depend on them for your sense of worth. Believe you’re worthy whether someone else tells you or not. This way, you relate to people—not just how they make you feel about yourself.

Go it alone sometimes. Take time to foster your own interests, ones that nothing and no one can take away. Don’t let them hinge on anyone or anything other than your values and passion.

Hold lightly. This one isn’t just about releasing attachments—it’s also about maintaining healthy relationships. Contrary to romantic notions, you are not someone’s other half. You’re separate and whole. You can still hold someone to close to your heart; just remember, if you squeeze too tightly, you’ll both be suffocated.

Interact with lots of people. If you limit yourself to one or two relationships they will seem like your lifelines. Everyone needs people, and there are billions on the planet. Stay open to new connections. Accept the possibility your future involves a lot of love whether you cling to a select few people or not.

Justify less. I can’t let him go—I’ll be miserable without him. I’d die if I lost her—she’s all that I have. These thoughts reinforce beliefs that are not fact, even if they feel like it. The only way to let go and feel less pain is to believe you’re strong enough to carry on if and when things change.

Know you can’t change the past. Even if you think about over and over again. Even if you punish yourself. Even if you refuse to accept it. It’s done. The only way to relieve your pain about what happened is to give yourself relief. No one and nothing else can create peace in your head for you.

Love instead of fearing. When you hold onto the past, it often has to do with fear: fear you messed up your chance at happiness, or fear you’ll never know such happiness again. Focus on what you love and you’ll create happiness instead of worrying about it.

DSCF2833

Make now count. Instead of thinking of what you did or didn’t do, the type of person you were or weren’t, do something worthwhile now. Besomeone worthwhile now. Take a class. Join a group. Help someone who needs it. Make today so full and meaningful there’s no room to dwell on yesterday.

Narrate calmly. How we experience the world is largely a result of how we internalize it. Instead of telling yourself dramatic stories about the past—how hurt you were or how hard it was—challenge your emotions and focus on lessons learned.  That’s all you really need from yesterday.

Open your mind. We often cling to things, situations or people because we’re comfortable with them. We know how they’ll make us feel, whether it’s happy or safe. Consider that new things, situations and people may affect you the same. The only way to find out is to let go of what’s come and gone.

Practice letting things be. That doesn’t mean you can’t actively work to create a different tomorrow. It just means you make peace with the moment as it is, without worrying that something’s wrong with you or your life, and then operate from a place of acceptance.

Question your attachment. If you’re attached to a specific outcome—a dream job, the perfect relationship—you may be indulging an illusion about some day when everything will be lined up for happiness. No moment will ever be worthier of your joy than now because that’s all there ever is.

Release the need to know. Life entails uncertainty, no matter how strong your intention. Obsessing about tomorrow wastes your life because there will always be a tomorrow on the horizon. There are no guarantees about how it will play out. Just know it hinges on how well you live today.

Serve your purpose now. You don’t need to have x-amount of money in the bank to live a meaningful life right now. Figure out what matters to you, and fill pockets of time indulging it. Audition for community theater. Volunteer with animals. Whatever you love, do it. Don’t wait—do it now.

DSCF2778

Teach others. It’s human nature to hope for things in the future. Even the most enlightened people fall into the habit from time to time. Remind yourself to stay open to possibilities by sharing the idea with other people. Blog about it. Talk about it. Tweet about it. Opening up helps keep you open.

Understand that pain is unavoidable. No matter how well you do everything on this list, or on your own short list for peace, you will lose things that matter and feel some level of pain. But it doesn’t have to be as bad as you think. As the saying goes, pain is inevitable, suffering is optional.

Vocalize your feelings. Feel them, acknowledge them, express them, and then let them naturally transform. Even if you want to dwell in anger, sadness or frustration—especially if you feel like dwelling—save yourself the pain and commit to working through them.

Write it down. Then toss it out. You won’t always have the opportunity to express your feelings to the people who inspired them. That doesn’t mean you need to swallow them. Write in a journal. Write a letter and burn it. Anything that helps you let go.

Xie Xie. It means thank you in Chinese. Fully embrace your happy moments—love with abandon; be so passionate it’s contagious. If a darker moment follows, remember: it will teach you something, and soon enough you’ll be in another happy moment to appreciate. Everything is cyclical.

Yield to peace. The ultimate desire is to feel happy and peaceful. Even if you think you want to stay angry, what you really want is to be at peace with what happened or will happen. It takes a conscious choice. Make it.

It won’t always be easy. Sometimes you’ll feel compelled to attach yourself physically and mentally to people and ideas—as if it gives you some sense of control or security. You may even strongly believe you’ll be happy if you struggle to hold onto what you have. That’s OK. It’s human nature.

Just know you have the power to choose from moment to moment how you experience things you enjoy: with a sense of ownership, anxiety, and fear, or with a sense of freedom, peace and love.

The most important question: what do I choose right now?

( Source from Internet/ Pictures taken by Huongmuahe in Korea)

INSPIRATIONAL and MOTIVATIONAL QUOTES for work

DSCF4848Cuộc sống là nhất thời, công việc cũng chỉ là tạm thời. Một ngày nào đó bạn nhận ra thành công hôm nay là do tất cả nỗ lực bạn đã làm trong quá khứ. Vì thế, dù cho bạn là ai, ở vị trí nào, thực tập sinh, sinh viên, nhân viên văn phòng, trưởng nhóm… sẽ luôn luôn có người sẵn sàng nỗ lực và làm việc chăm chỉ hơn bạn, vì vậy hãy luôn phấn đấu hết mình trong mọi việc mình làm. Điều này sẽ giúp bạn phát triển và thành công hơn.

1) “Công thức của thành công rất đơn giản, dẹp hết các vấn đề của bạn và làm gì đi. Nhiều người có ý tưởng, nhưng rất ít người bắt tay vào thực hiện chúng. Đừng chờ đến ngày mai hay chờ đến tuần sau mới làm, hãy làm ngay hôm nay. Người thành công đích thực là người hay làm, chứ không phải là người hay mơ.” ( Nolan Bushnell, nhà sáng lập Atari, Inc. và Chuck E. Cheese. Nolan Bushnell đã làm tại hơn 20 công ty. Hiện ông là tổng giám đốc và là nhà sáng lập của Brainrush.)

2) “Tôi không đạt được những thành tựu này chỉ bằng cách mơ hay nghĩ về nó. Tôi đạt được vì tôi đã bắt tay vào thực hiện nó.” (Estee Lauder, nhà đồng sáng lập công ty Estee Lauder. Bà đã bắt đầu làm việc với những sản phẩm làm đẹp từ khi còn là một cô gái tuổi teen và đã cho ra mắt nước hoa đầu tiên của mình, Youth Dew, vào năm 1953. Lauder mất vào năm 2004 sau 51 năm sự nghiệp, bao gồm cả giải thưởng Presidential Medal of Freedom, giải thưởng danh giá của tổng thống Mỹ dành cho các công dân xuất sắc.)

3)Nếu bạn làm việc với sự yêu thích và đam mê, bạn sẽ không cần đến một kế hoạch tổng thể xem mọi thứ diễn ra như thế nào.” (Mark Zuckerberg là nhà sáng lập Facebook, và cũng là nhà khởi động dự án Internet.org với mục tiêu giúp 5 triệu người trên thế giới kết nối với nhau.)

4) “Bạn có thể nói bất kỳ điều gì với bất kỳ ai, nhưng cách bạn nói sẽ quyết định cách người ta phản hồi lại bạn.” (John Rampton, nhà sáng lập Blogging.org, PPC.org, Due.org và Pixloo. Ông là một doanh nhân, nhà đầu tư và là phóng viên của The Huffington Post, Entrepreneur và Forbes. Due.com là trang web cung cấp các công cụ đơn giản cho việc theo dõi thời gian và hóa đơn. Trang web cũng đưa ra các lời khuyên kinh doanh cho các doanh nhân.)

5) “Mạo hiểm hơn cả những gì người khác nghĩ là an toàn. Mơ mộng nhiều hơn cả những gì người ta nghĩ là thực tiễn”. ( Howard Schultz, CEO của Starbucks. Howard không chỉ mang đến cho chúng ta những tách café thơm ngon và nổi tiếng trên thế giới, ông còn là một thành viên trong ban điều hành của Square, Inc. và là ông chủ của Seattle SuperSonics từ năm 2002 – 2006.)

6) “Luôn nghĩ rằng mình sắp chết là công cụ quan trọng nhất giúp tôi quyết định những lựa chọn lớn nhất cuộc đời mình. Tất cả mong đợi, hãnh diện, sợ hãi, bối rối và thất bại sẽ biến mất trước mặt cái chết, chỉ còn những điều thật sự quan trọng mới tồn tại. Nghĩ rằng mình sắp chết là cách tốt nhất để tránh suy nghĩ rằng bạn sẽ thất bại, do đó hãy luôn nghe theo lời mách bảo của trái tim mình.” ( Steve Jobs, nhà đồng sáng lập và cựu CEO của Apple. Steve Jobs được xem là nhà tiên phong của cuộc cách mạng máy tính tại Mỹ và là cha đẻ của Pixar. Ông đã qua đời vào năm 2011 sau khi để lại những thành tựu công nghệ tuyệt vời cho nhân loại.)

7) “Hãy làm việc như thể có ai đó sẵn sàng làm việc 24 giờ mỗi ngày để cướp lấy tất cả công việc từ bạn.” ( Mark Cuban, ông chủ của Dallas Mavericks và Landmark Theaters. Ông là một doanh nhân và là tác giả của cuốn sách Làm sao để chiến thắng trong cuộc chiến kinh doanh (How to Win at the Sport of Business). Ông đã xây dựng một sự nghiệp kinh doanh đa dạng và thành công, giúp ông tích luỹ tài sản ròng ước tính khoảng 3 tỷ USD. Thành tựu của Cuban bao gồm đồng sở hữu công ty 2929 Entertainment, Landmark Theaters và Dallas Mavericks, và là nhà đầu tư của Shark Tank – chuỗi chương trình thực tế tại Mỹ.)

Theo Vietnamworks

CHỈ LÀ…SAIGON CŨNG CÓ MÙA THU

photo 1

Chỉ là… đã lâu rồi mới thấy ánh hoàng hôn. Chỉ là…đã lâu rồi mới thấy buổi chiều Saigon đẹp. Chỉ là…đã lâu rồi mới cho phép mình rời khỏi công ty thật sớm và chính vì lẽ đó khi chui ra khỏi tòa nhà cao tầng ngạt thở, thấy phía trước là con đường lá vàng vương khắp nơi và những cơn gió heo mây dường như cũng đã về… Thế là vào thu!

Tháng 8 trời vào thu. Không cần phải ra tận Hà Nội mới cảm nhận gió heo may thơm lừng mùi hoa sữa , không cần phải lang thang các con phố dài Quang Trung, Nguyễn Chí Thanh đếm lá vàng nghe nồng nàn hoa sữa, chỉ cần bước chậm rãi trên đoạn đường Nguyễn Đình Chiểu-Trần Quốc Thảo hay Tôn Đức Thắng hay ngồi bệt dưới góc nhà thờ Đức Bà trong một buổi chiều muộn…nhẹ nhàng thôi sẽ thấy thu khe khẽ về giăng kín lòng mình…

Thu Sài Gòn…êm như nhịp thở, nhẹ như cơn gió thoảng qua và để lại cơn mưa chiều lãng đãng ray rứt, bâng khuâng.

” Em nhớ lần đầu hẹn hò, mùa thu em mang trên tóc mùi hoa sữa đêm.
Từ ngày ấy đến giờ,cũng đã bao lần mùa thu qua…

Nhưng cơn gió mùa, lành lạnh hoa sữa thơm, em còn nghe mùi hương đây đó..
Mà có lẽ nào anh đã quên em thật sao.”  ( hoa sữa mùa thu- Đinh Mạnh Ninh)

photo 2

SWEET HOME’s GARDEN ( P.1)

DSCF7761

Sinh ra ở Sài Gòn, nói giọng như miền Tây, sống ở Hà Nội rồi về Sài Gòn… mặc nhiên mọi người chưa bao giờ nghĩ mình là người Sài Gòn… Mà cũng không biết người Sài Gòn có ” đặc điểm nhận dạng” khác biệt gì chăng? Mười ba năm rồi không sống cùng gia đình nhưng mình hiểu rằng: chốn quê nhà vẫn là nơi đi đâu rồi cũng muốn quay về. Trước khi vẽ lại ký ức tuổi thơ bằng một bài viết khác, mình phải gom hết những hình ảnh yêu thương, bình dị có được sau mỗi chuyến về nhà: đó đơn giản là đàn gà con ríu rít, một trái bí xanh lơ lửng trên giàn, một buồng dừa sai trĩu quả, một con bướm vờn quanh hoa bưởi…

DSCF7758

Con bướm này nè: đuổi bắt mãi cả buổi trưa phía sau hè. Mùa này là mùa bươm bướm bay nên có rất là nhiều con bướm đa màu sắc, cứ vờn hết chỗ này chỗ kia.Phải nín thở, đi rón rén, bước nhẹ thật nhẹ mới chụp được cô nàng, chứ nàng cứ bay miết à làm mình đuổi theo mắc mệt luôn.

DSCF7734

Trồng nguyên giàn bí, ra mỗi trái bị này. Cái gì ở quê trồng mà không ngon nhỉ?

DSCF7743

Nhà có 3 cây nhãn, một cây hình như “giống đực” trồng mãi qua bao mùa mà không thấy trái. Một cây thì có được vài mùa và một cây thì trái thưa thớt thế này, nhưng được một cái là ngọt lịm…chỉ cần cắn một miếng là vị ngọt tan ngay đầu lưỡi, nước nhãn bắn tung tóe…Thế là ngon!

DSCF7727

Giàn hoa tigon trước cổng nhà không có trồng nhưng không biết đâu cơ man nào là hoa, mỗi mùa hèhoa cứ nở rộ làm ong bướm bay khắp nơi. Thường cứ nhìn giàn hoa là nhớ ” Hai sắc hoa tigon” của T.T.K.H

DSCF7729

Cây dừa này thật sai quả.

DSCF7748

DSCF7742

Nhà nằm ngay đường bay nên chiều chiều buồn quá hay ra ngồi sau hè đếm máy bay. Đôi khi rảnh rỗi quá sinh ra nông nổi, có lúc ngồi một tiếng mà mấy chục chiếc máy bay qua lại.. Hồi bé… lúc đếm xong rồi mơ mộng một ngày mình cũng ngồi trên đó: chiếc Eva Air to thật to hay Quatar Airlines nữa..( đợi khi nào đi Mỹ vậy). Co lúc nghĩ là nhà nên có cái sân thượng không mái che chỉ để chiều chiều leo lên,bắt cái ghế…ngồi đếm máy bay ( vậy thôi à). Mà nếu có buồn quá thì: đọc sách, nghe nhạc, ngửa mặt lên trời ngắm sao, ngắm trăng ( không có trăng thì ngắm bóng đêm). Ở Sài Gòn đất chật người đông, tìm đâu ra cái nhà trọ nào có sân thượng ngắm sao, ngắm trăng bây giờ?? Buồn ơi là sầu!

( To be continued…)

NGÀY MƯA NƠI CỐ ĐÔ GYEONGJU-HÀN QUỐC

( Bài viết dự thi ” Hành Trình kỷ Niệm” trên báo vnexpress.net tháng 8/2014)

http://dulich.vnexpress.net/tin-tuc/han-quoc-hanh-trinh-ky-niem/ngay-mua-noi-co-do-gyeongju-han-quoc-3073686.html

Sài Gòn những ngày mưa rả rích. Tôi cuộn tròn trong chăn ấm nghe tiếng mưa đêm rơi hẫng trên mái nhà…và bỗng nhớ quay quắt những ngày mưa Gyeongju lang thang một mình. Mọi thứ như mới hôm qua dù rằng đã trở về nhà sau hơn hai tháng

Nằm cách xa Seoul gần 2 tiếng đi KTX ( Korea train ), tôi đến GyeongJu vào một ngày hè yên ắng, không nắng chói chang theo một lịch trình hoàn toàn không định trước, nói như các bạn trẻ bây giờ là “xách ba lô lên và đi”với bản đồ trong tay và một ít thông tin ít ỏi.Tôi đã phải gật gù mắt nhắm mắt mở, lạc mấy ga tàu điện ngầm mới đến được Seoul station để đón KTX đi Gyeongju. Bạn biết không, cảm giác đến một vùng đất mới, khám phá những điều thú vị luôn làm tôi háo hức rộn ràng.Chính vì lẽ đó, những chuyến đi‘độc hành”đối với tôi chưa bao giờ là buồn tẻ như nhiều người vẫn nghĩ.Và chuyến đi bất ngờ đến Gyeongju lại là chuyến đi cho tôi nhiều kỷ niệm nhất trong những lần đến Hàn Quốc.

bulguksa

Gyeongju đón tôi vào một ngày dịu dàng, hong hanh nắng ngay từ khi bước chân khỏi nhà ga ShinGyeongJu.Có một Hàn Quốc rất khác, so với những gì tôi đã thấy và trải nghiệm ở Seoul.Một chút hoài cổ, một chút buồn, một chút dịu dàng, trầm mặc và đẹp như một cô gái ngủ quên trong giấc ngủ ngàn năm.Tôi đứng tần ngần ở nhà ga…nhìn trái nhìn phải…cho đến khi đoàn tàu mất hút dần phía xa tít tắp và bóng người cứ lướt qua vùn vụt, chỉ mỗi tôi đứng mãi lại tại nơi đây…Tôi thích cảm giác này dù biết rằng chẳng có ai đợi chờ mình ở một nơi xa lạ nhưng vẫn đứng tại nhà ga nhắm mắt, hít một hơi thở thật sâu, cảm nhận một làn gió mới và trong lòng hân hoan phấn khích như một đứa trẻ sắp được quà.

cho Gyeongju

Gyeongju là cố đô của Hàn Quốc dưới triều đại Silla( 57 TCN-935 SCN).Gyeongju còn gắn liền với ba di sản thế giới được UNESCO công nhận bao gồm chùa Bulguksa, Hang phật Seokguram và khu di tích cùng làng dân tộcYangdong.

Gyeongju cho tôi rất nhiều cảm xúc ngọt ngào. Tôi thấy mình như được về quê tôi, được trãi qua những ngày êm đềm nơi vùng quê yên tĩnh. Tôi đón xe buýt từ nhà ga đi về hướng trung tâm. Khung cảnh hai bên đường là những cánh đồng rộng, những bờ cỏ lau phất phới xen lẫn những ngôi nhà lúc hiện đại, lúc cổ kính. Tôi giống như một đứa trẻ, được người lớn hào phóng ban tặng cho một tấm vé đi về tuổi thơ hồn nhiên bình dị để lục lọi những kí ức xa xưa ngọt ngào mà cuộc sống đầy lo toan, tất bật đã cuốn trôi con người ta đi xa ngái đến khi quay đầu lại chỉ nhận ra nhiều hối tiếc. Tôi cầm tấm vé trên tay và bắt đầu rong chơi trong ký ức của buổi chiều muộn bằng việc thuê một chiếc xe đạp thong dong qua những con đường mòn và dừng chân tham quan một khu nhà cổ ẩn mình bên dòng sông nhỏ, nghe gió thổi miên man. Gyeongju đang phát triển nhiều về du lịch nhưng hai bên đường vẫn còn nguyên vẹn những kiến trúc cổ xưa: đường làng, ngõ nhỏ, phố nhỏ, nhà xưa, ngôi mộ cổ, những đám cỏ xanh mướt…Tất cả làm nên một Gyeongju phát triển cùng một màu sắc với cùng kiểu dáng và vẫn giữ được nét truyền thống của cố đô. Ngay cả một quán cà phê nổi tiếng Starbuck đặt tại Gyeongju hay nhà ga Gyeongju cũng được thiết kế và trang trí theo kiểu nhà mái ngói cổ xưa mà nhìn từ bên ngoài không thể nào nhận biết được nếu không nhìn bảng hiệu. Tôi còn tưởng đó là một điểm tham quan nào đó chứ không hề nghĩ rằng đó là quán cà phê nếu không nhờ bác taxi chỉ dẫn.

chua tren seokuram

Tôi chỉ có hai ngày ngắn ngủi ở Gyeongju nhưng hơn cả hai ngày trời đều mưa rả rít. Gyeongju trầm mặc và buồn hơn trong những ngày mưa thế này. Sáng thức dậy, tôi để đầu trần, cầm bản đồ, sách hướng dẫn và lang thang phố xá ngày mưa trong khi người người lướt qua với cây dù trên tay. Tôi mặc kệ mưa ướt loang cả chiếc áo khoác vẫn ung dung đi bộ qua những con đường lớn để khám phá Gyeongju ngày mưa. Không có ở đâu mà nhiều mộ cổ như Gyeongju, những ngôi mộ cổ được đắp cao vun vút, phủ đầy cỏ xanh và nằm liên tiếp bên nhau như những ngọn đồi trùng trùng điệp điệp. Tôi lang thang mãi cho đến khi đứng trước quần thể khu lăng mộ Daereungwon và choáng ngợp với hơn 20 ngôi mộ khác nhau từ cao đến thấp. Người Hàn Quốc tin rằng việc gìn giữ và xây đắp ngôi mộ thành những ngọn đồi cao là tỏ lòng kính trọng và biết ơn tổ tiên của mình. Cả một khu Daereungwon này như một công viên mộ và tôi là vị khách duy nhất trong buổi sáng mưa âm u thế này vì sau khi đã đi mòn mỏi trên những con đường ngoằn ngoèo trong công viên, chụp rất nhiều hình nhưng không gặp một vị khách du lịch nào giống mình cả. Men theo con đường rợp bóng cây xanh trong công viên mộ Daereungwon vô tình dẫn tôi đến đài thiên văn Cheomseondae- một trong những điểm tham quan nổi tiếng và là biểu tượng của Gyeongju. Guide book (sách hướng dẫn) đã miêu tả rằng Cheomseondae được xây dựng bởi yêu cầu của hoàng hậu Seondok thời Silla và đài quan sát này được xây nên từ hơn ba trăm viên đá tượng trưng cho các ngày trong năm và xây thành nhiều lớp, có 12 lớp tương ứng cho 12 tháng. Cũng giống như Daereungwon, tôi vẫn là vị khách duy nhất lang thang thăm Cheomseondae trong buổi sáng hôm ấy. Tôi thích con đường xanh mướt cỏ dẫn vào đài thiên văn, phía xa xa có vườn hoa rất xinh và “con đường ngắm sao” kế bên mà nếu đi vào ban đêm tôi nghĩ sẽ rất đẹp.

daereungwon 1

Tôi không có ấn tượng nhiều về hai di sản được Unesco công nhận là chùa Bulguksa và hang phật Seokguram vì những hình ảnh đã in sâu vào trí tưởng tượng của tôi là ngôi chùa phảng phất dưới tán lá phong đỏ rực nhưng tôi lại đi vào mùa hè mưa giông gió bão. Tôi cũng đứng cùng một vị trí, cố chụp một tấm hình đẹp lung linh theo trí tưởng tượng và theo những tấm hình mà mọi người hay chụp về Bulguksa nhưng rất tiếc chỉ toàn lá xanh và còn Seokguram thì đang trùng tu xây dựng nên điều đó làm tôi mất đi một phần cảm xúc. Nhưng bạn biết không, tôi đã kiên nhẫn ngồi hàng giờ ở Bulguksa chỉ để cố xếp những viên đá may mắn nguyện ước như người ta vẫn nói và cố tin vào một điều gì đó không biết có hiện hữu hay không?

khu lang mo ngay trung tam gyeongju

Đối với nhiều người, việc đi du lịch đúng vào những ngày mưa rả rích là những điều tồi tệ nhưng đối với tôi nó lại là những trải nghiệm thú vị. Nếu không có ngày mưa, tôi đã không lội bộ cả năm cây số để đi đến những điểm tham quan theo cách của mình. Nếu không có những ngày mưa, tôi đã không có cơ hội được trò chuyện với bà cụ lớn tuổi đang bán hàng kế bên cửa hàng tiện lợi, được bà hỏi han và chỉ dẫn tận tình cách đi đến chợ Gyeongju. Nếu không có ngày mưa, tôi đã không biết cảm giác bụng đói rã rời, chân lê bước không nổi nhưng vẫn đứng trong chợ Gyeongju ăn liền năm xâu Oteng (chả cá) và húp xì xụt ly nước Oteng nóng hổi trước sự ngạc nhiên của chị bán hàng. Nếu không có ngày mưa, tôi cũng đã không là vị khách duy nhất ngồi ăn bát canh mỳ Hàn Quốc Kalguksu trong một cái quán nhỏ giữa lòng Gyeongju với những câu chuyện không đầu không đuôi và những khoản trống im lặng giữa tôi và chị chủ quán- hai người phụ nữ một khách một chủ- ngồi nhìn mưa giăng khắp lối trong những nỗi niềm riêng đan kín…. Và nếu không có ngày mưa, tôi đã không quàng quải ba lô về Seoul nhưng rồi lại ngồi hơn hai tiếng đồng hồ trong trạm xe bus đường dài trước đi đón xe buýt ra nhà ga Gyeongju chỉ để nhìn người lên kẻ xuống, bịn rịn nắm tay nhau và những chiếc xe cứ hối hả về Busan hay đi những thành phố khác…

da nguyen uoc trong chua bulguksa

Bạn biết không? Tôi viết những cảm xúc này cho hành trình kỷ niệm của riêng mình khi ngoài trời đang mưa đêm rả rích. Và chính vì lẽ đó, những ký ức về ngày mưa ngắn ngủi nơi Gyeongju khiến tôi nhớ mãi không quên… Nếu bạn đang có ý định đi du lịch đâu đó mà không thể có bạn đồng hành thì không sao cả- hãy cứ đi nếu bạn có trang bị đầy đủ kiến thức, thông tin cần thiết và lỡ như bạn có bị lạc đường ( giống như tôi) thì cũng đừng sợ mà hãy xem đó cũng là những trải nghiệm của riêng bạn. Còn tôi…ngày rời khỏi Gyeongju, tôi cảm thấy những bình yên tự tại trong lòng dường như không còn nữa. Tôi vẫn ước ao mình sẽ quay lại Gyeongju vào mùa thu chỉ để được thong dong trên những con đường hanh xao lá vàng, chỉ để được chụp tấm hình lá đỏ ở chùa Bulguksa như mơ ước, chỉ để được đạp xe qua những cánh đồng hát nghêu ngao trong buổi chiều đầy gió, chỉ để đứng tần ngần nơi nhà ga và hụt hẫng giữa dòng người qua lại, cuối cùng chỉ để được thấy mình còn tự tại…và bình yên.

mot cong vien lang mo khac

INDONESIA ĐÂU CHỈ CÓ BALI

ĐẾN VỚI THIÊN ĐƯỜNG LOMBOK

106APPLE_IMG_6103

Với suy nghĩ “ Đi là để trải nghiệm cuộc đời của mình đây đó chứ không phải đi là để “đóng dấu chân” mình lên những nơi mà người ta phải đến” cho nên khi tôi nói mình sắp đi Indonesia thì tất cả mọi người cùng hỏi chung một câu hỏi “ Em đi Bali hả?”… Với tôi, Indonesia đâu chỉ có Bali.Nơi tôi đặt chân đến chính là thiên đường Lombok hoang sơ đầy nắng gió- nơi đã gieo vào lòng tôi niềm khát khao một lần được chạm chân trên bãi cát trắng xóa trong làn nước trong xanh. Và tất nhiên cũng cùng một câu hỏi “ Lombok là ở chỗ nào vậy em?”

IMG_5099

Bãi biễn trên đảo Gilis-Indonesia hoang sơ đầy nắng gió

Đáp chuyến bay của Lion Air, tôi đến Lombok trong một buổi chiều không mưa, nhạt nắng và khi hoàng hôn vừa kịp vụt tắt trên những đồng ngô xa tít tắp. Sân bay quốc tế Lombok vừa mới đưa vào hoạt động từ năm ngoái sau khi chính phủ Indonesia quyết định sẽ biến Lombok thành thiên đường nghĩ dưỡng giống như Bali và đóng cửa sân bay Mataram ( một thị trấn nhỏ và là thủ phủ của Lombok) nên sẽ phải mất gần hơn 1 tiếng rưỡi mới về đến khách sạn. Xe đưa tôi qua những đồng ngô bạt ngàn và những ruộng lúa chạy dài xa tắp, hoang vắng bóng người trên những con đường mới xây, hai bên nở vàng rực một loài hoa mà tôi chưa kịp biết tên. Tôi tự đặt tên cho nó là “ hoa Lombok” dù rằng nó là hoa vàng chứ không phải hoa “ớt đỏ” theo ý nghĩa của tên Lombok. Bóng chiều đã tắt tự bao giờ, tôi kéo căng mắt mình để quan sát hai bên đường theo ánh đèn chớp nhoáng của những chiếc xe chạy ngược chiều … Cuộc sống ngoài kia đang trôi rất chậm nhưng phải chăng do lòng mình gấp gáp, sống vội nên mọi thứ cứ lướt qua vùn vụt trước mắt mà không kịp nắm giữ hay cảm nhận những khoảnh khắc, những phút giây thấy lòng mình thiết tha và khát khao hạnh phúc…?!

IMG_4633

Biển Senggigi-Lombok một chiều nhạt nắng

Khách sạn tôi nằm ở Senggigi- phía bắc thủ phủ Mataram của Lombok, một khu vực phát triển về du lịch với đoạn đường bờ biển dài không quá 10 cây số nhưng có đầy đủ bưu điện, ngân hàng, nhà hàng, khách sạn, quán cà phê, dịch vụ du lịch, siêu thị, quầy đổi tiền…Nhưng không vì thế mà nó ồn ào, náo nhiệt, xô bồ như những nơi vốn dĩ dành cho du lịch… Một buổi sáng bình yên, ngồi bên đường nhìn cuộc sống trôi qua lặng lẽ, đón gió biển thổi rì rào len qua những hàng dừa cao vun vút ngoài kia,thỉnh thoảng ngồi đếm thanh âm của cuộc sống bằng tiếng xe ngựa gõ lộc cộc xuống đường và nhìn nụ cười của chàng trai Lombok mới thấy cuộc sống đẹp biết bao nhiêu… Những khói bụi, ồn ào của Sài gòn, những buổi chiều tan ca kẹt cứng giữa dòng người xuôi ngược, những cái rùng mình vì sự bon chen và lòng đố kị, những quay cuồng đến “ ngộp thở” trong công việc đã khiến mình thôi không còn “ nhoẻn miệng cười” hồn nhiên bao lâu rồi nhỉ?

IMG_4958

Hoàng hôn trên đảo Gili Trawangan-một buổi chiều êm nghe sóng hát

Thật ra điểm đến cuối cùng của tôi không phải là bãi biển Senggigi mà chính là quần đảo Gilis- cụm 3 hòn đảo nằm ngoài khơi phía tây bắc Lombok gồm Gili Air, Gili Meno va Gili Trawangan- nơi duy nhất mà người ta gọi là “thiên đường” đúng nghĩa, nơi lần đầu tiên tôi hiểu được màu trong xanh của nước biển theo nghĩa tiếng Anh “ turquoise” thực tế là như thế nào, nơi duy nhất không có xe hơi, không xe máy, không khói bụi, ô nhiễm và người ta chỉ được phép sử dụng xe đạp hoặc là cidomo ( xe ngựa kéo). Tôi cũng thuê cho mình một chiếc xe đạp để lang thang vòng vòng trên đảo .Tôi- với chiếc xe đạp- thong dong qua những con đường đầy cát trắng quanh co, ngồi nghe sóng hát gió hát và đếm thời gian chầm chậm trôi hay ngắm hoàng hôn khuất dần trên biển vắng. Mặc dù Gilis là thiên đường dành cho những ai đam mê “diving” (lặn biển) nhưng một đứa không biết gì về lặn biển như tôi thì nó cũng đã là thiên đường- nơi tôi trãi nghiệm những tháng ngày đúng nghĩa cuộc đời mình.Tôi đã trãi qua hai ngày ở Gilis chỉ để chiêm nghiệm cuộc sống , chỉ để gặp những con người mộc mạc bình dị và nói với họ lời chào buổi sáng “ selamat pagi” và kèm theo một câu “ saya dari Vietnam” ( tôi đến từ Việt Nam) khi họ hỏi tôi từ đâu đến. Trước khi chia tay quay về tôi đã để một chút lòng mình lại nơi đây và hẹn Lombok một ngày trở lại không xa..

IMG_5396

Bãi biển Kuta Lombok hoang sơ đầy nắng

*Cách để đến Lombok:

Bạn có thể bay từ Sài gòn qua Jakarta rồi xuống Lombok hoặc từ Singapore, Malaysia sang Lombok. Hoặc bạn cũng có thể bay qua Bali rồi từ Bali bay hoặc đi tàu qua Lombok, nhưng cách này không được lựa chọn lắm vì đi tàu cao tốc gần 4 tiếng, đi tàu công cộng thì sẽ phải mất cả ngày mà cực kỳ nguy hiểm. Nếu bay từ Bali sang thì thời gian di chuyển ngắn nhưng đợi chờ trong sân bay sẽ rất lâu

Từ Lombok, bạn có thể thuê xe hoặc đi taxi đến bến tàu Bangsal để đến 3 quần đảo Gilis.

*Khách sạn:

Có rất nhiều khách sạn và resort ở Lombok từ nhà nghỉ bình thường cho đến resort cao cấp ,sang trọng, và bạn sẽ không khó để tìm cho mình một chổ ưng ý. Nếu thích biển ở Lombok thì đa phần du khách sẽ chọn các khách sạn, nhà nghỉ dọc bãi biển Senggigi, hơi xa sân bay quốc tế nhưng nơi đây có đủ nhà hàng, quán xá, siêu thị và những tiện ích khác và từ đây cũng dễ dàng di chuyển đến bến tàu Bangsal để sang Gilis hơn. Nếu không bạn có thể chọn bãi biển Kuta Lombok: gần sân bay, cực kỳ hoang sơ và rất đẹp, không phố xá nhộn nhịp, không siêu thị nhà hàng mà chỉ có một vài quán ăn nhưng thời gian di chuyển đến Bangsal sẽ rất xa và bạn chỉ có thể lựa chọn phương tiện vận chuyển của khách sạn hoặc thuê xe máy. ( Vì ở Indo phải lưu thông bên trái đường nên đối với một đứa quen đi bên phải như tôi thì đây không phải là sự lựa chọn tốt)

*Ẩm thực:

Một điều tôi rất thích khi đến Lombok là đồ ăn rất ngon. Dù trước khi đi mọi người cứ “cảnh báo” rằng đồ ăn Indo rất khó ăn, có cái mùi vị đặc trưng nhưng tôi thấy là không phải vậy.Tôi chỉ thấy thật khó để tìm được món ăn có rau củ và canh nhưng điều đó chẳng hề gì vì đây không phải là Việt Nam mà là Lombok-Indonesia. Đã đến Indo là phải thử Nasi Goreng hoặc Nasi Campur ( một loại cơm rang thập cẩm) và tôi thấy cũng dễ ăn và vừa miệng nên những ngày lưu lại Lombok, tôi hầu như cứ thích chọn món này. Ngoài ra Bakso cũng là một món rất ngon ( giống như mì bò viên ở Việt Nam) và bạn có thể dễ dàng tìm thấy ở nhiều quán ăn bên đường. Cơm nắm, gà nướng cũng là một sự lựa chọn cho những ai không quen được mùi vị đặc trưng của Indo. Nếu không thể ăn đồ ăn Indo, bạn phải quay về thị trấn Mataram- thủ phủ của Lombok mới tìm được MC donal hoặc là KFC, và một số nhà hàng theo phong cách ẩm thực của Ý, châu Âu.

*Tham quan:

Ở Mataram bạn có thể thăm Pura Meru (đền Meru), có Mataram Mall nhưng tuyệt nhiên không phải là nơi để shopping. Ở Senggigi, bạn có thể đến Pura Batu Bolong – một ngôi đền nằm trên ngọn đá cao sát bãi biển, một trong những nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất Senggigi. Nó cũng đẹp tựa như Tanah Lot ở Bali vậy.Ngoài hai ngôi đền nổi tiếng này, bạn có thể đi thăm môt vài nơi bán đồ lưu niệm truyền thống, hoặc thăm làng cổ của người Sasak, hoặc cũng có thể trekking lên đỉnh Rinjani nếu thích. Thời gian còn lại có thể vẫy vùng thỏa thích trong làn nước trong xanh của biển Senggigi hay Kuta Lombok và khám phá quần đảo Gilis.

IMG_5232

Đền Batu Bolong ở Senggigi-Lombok-nơi duy nhất ngắm hoàng hôn đẹp nhất Lombok

IMG_4577

Nasi goreng seafood- một trong những món truyền thống rất ngon.

 IMG_4829

Một quán cà phê bé xinh trên đảo Gili Trawangan