Khám Phá Euljiro: Những Con Phố Đặc Biệt Ở Seoul

(Bài viết được đăng trên web của tạp chí Koreana tiếng Việt 7/2024)

https://www.koreana.or.kr/koreana/na/ntt/selectNttInfo.do?nttSn=124965&bbsId=1590

Những ngày cảm thấy mệt mỏi mà không biết tâm sự cùng ai, tôi thường sẽ đi chuyến tàu điện ngầm số 2 vòng quanh Seoul và bước xuống ở một ga nào đó không định trước. Cũng giống như nhân vật Baek Huyn-woo trong phim “Nữ hoàng nước mắt” (Queen of Tears), tôi cũng đi chuyến số 2 nhưng không phải để ngắm hoàng hôn đẹp nhất trên sông Hán mà là đếm thời gian trôi trong vô định, nhìn người qua kẻ lại vô thức mơ hồ và chông chênh rồi dừng lại ở một nơi xa lạ nào đó. Trong những lần quanh quẩn với nhiều nỗi buồn ấy, tôi đã vô số lần xuống tàu ở Euljiro.

Đối với người nước ngoài, Euljiro có thể là một cái tên xa lạ so với Insadong, Kuyeongju hay Panmunjeom (Bàn Môn Điếm)… nhưng đối với với người Seoul, Euljiro là nơi lưu giữ kí ức phủ bụi thời gian, là nơi chứa đựng cả không gian lịch sử và là nơi…chất chứa nhiều hoài niệm, luyến tiếc về thời xưa cũ và là nơi…lưu dấu những thăng trầm qua các giai đoạn phát triển của nền kinh tế Hàn Quốc.

Euljiro của quá khứ

Euljiro là con phố trải dài từ tòa thị chính Seoul đến công viên văn hóa lịch sử Dongdaemun. Nếu đi trên chuyến tàu điện ngầm của tuyến số 2 vòng quanh Seoul, bạn sẽ dừng ở ga Tòa thị chính, đến Euljiro 1-ga qua Euljiro 3-ga, Euljiro 4-ga và cuối cùng là Dongdaemun.

Euljiro từng là trung tâm hành chính của triều đại Joseon (1392-1910) – vương quốc cuối cùng của Hàn Quốc, và nổi tiếng với nhiều cửa hàng thuốc đông y, dược liệu thời đó. Cái tên Euljiro ra đời vào năm 1946, được đặt theo tên của vị tướng đã có công lớn trong việc đánh bại nhà Tùy (Trung Quốc) là Eulji Mundeok (Ất Chi Văn Đức) dưới thời Goguryeo.

Trải qua quá trình thăng trầm thịnh suy từ thời Joseon, đến thời kỳ Nhật đô hộ rồi chiến tranh Triều Tiên, dù bị tàn phá nặng nề nhưng bằng một cách thần kỳ, Euljiro đã vực dậy phát triển mạnh mẽ cùng với sự phát triển của thủ đô Seoul.

Euljiro và những con phố “đặc biệt”

Cũng giống như ở Việt Nam có những con phố làng nghề chuyên sản xuất, tập trung một mảng kinh doanh duy nhất thì ở Euljiro cũng vậy. Nếu Hà Nội có gần chục phố phường – nơi lưu giữ dấu xưa nghề cũ như Hàng Bạc, Hàng Hòm, Hàng Thiếc, Hàng Mã… hay muốn mua máy tính phải ra phố Lý Nam Đế, muốn mua hàng điện tử phải ghé Hai Bà Trưng… thì Euljiro có những con phố, đoạn đường chỉ vài trăm mét hoặc hơn một cây số tập trung các cửa hàng bán chuyên biệt một ngành hàng duy nhất.

Thật không khó để tìm thấy nguyên dọc một con phố ở gần ga Euljiro 3-ga chuyên bán các thiết bị chiếu sáng, đèn đa chủng loại mẫu mã và giá thành hợp lý. Chỉ một con phố chưa đầy 300m mà có hơn 100 cửa hàng. Theo như nhiều người kể lại, có những cửa hàng hơn 30 năm truyền từ đời này sang đời khác, và cũng có những cửa hàng mới mở sau này. Dường như ở Euljiro có tất cả những thứ bạn cần về thiết bị ánh sáng.

Ngoài ra, còn có một đoạn đường gần Euljiro 4-ga chuyên bán rất nhiều máy may, có những dòng máy đời cũ cho đến các loại máy may hiện đại, đa dạng về chủng loại. Nếu có dịp đến đây, bạn sẽ được nghe rất nhiều câu chuyện hay về quá khứ của ngành dệt may Hàn Quốc, về việc họ đã duy trì cửa hàng qua nhiều thế hệ, tiếp nối giữ gìn truyền thống của gia đình. Nơi đây từng được xem là nơi khởi nguồn của ngành dệt may Hàn Quốc.

Một con phố đặc biệt khác ở gần ga Euljiro 3-ga từ lối ra số 1, chuyên bán các sản phẩm về gốm sứ, ngói, gạch. Nếu những người giàu có thường tìm đến Gangnam hay Nohyun-dong để mua vật liệu thì Euljiro lại dành cho giới bình dân. Ở Euljiro, bạn sẽ tìm được những mẫu gạch ngói với chất liệu, hoa văn đặc biệt tinh xảo, lạ mắt hoặc những họa tiết cổ xưa ghi dấu ấn thời gian qua năm tháng. Có vài cửa hàng nhỏ nhỏ, nhìn đơn sơ, cũ kĩ và người bán thường là một ông chú lớn tuổi. Nếu là một hôm ít khách, bạn sẽ dễ dàng bắt chuyện với họ và nghe những câu chuyện về Seoul rất hay.

Sắt, kim loại, điêu khắc, dụng cụ, da giày cũng được bán rất nhiều ở đây… Chỉ là những con phố nhỏ nhỏ, dài 200-300m nhưng dễ dàng tìm thấy sự đồng nhất trong kinh doanh. Hầu như những ngành công nghiệp quan trọng đều bắt nguồn từ Euljiro. Nói như lời của một bác lớn tuổi mà tôi có dịp nghe trong những lần quẩn quanh Euljiro, lên xuống từ chuyến tàu tuyến số 2 thì Euljiro trong thời chiến tranh Triều Tiên là nơi sản xuất, hậu cần, phân phối và là nơi tập trung bán buôn, bán lẻ đa chủng loại các mặt hàng. Sẽ là không quá lắm khi nói Euljiro dành cho mọi lứa tuổi và dễ dàng tìm thấy bất cứ hàng hóa nào mà mình muốn.

Có thể ngày nay, theo dòng chảy của thời gian và sự thay đổi trong cách sống của nhiều thế hệ mà một số ngành nghề hoặc các cửa hàng buôn bán đã không còn như ngày xưa. Mặc dù vậy, Euljiro vẫn là nơi dễ dàng tìm và mua được một thứ gì đó dù lúc đầu bạn không biết mình sẽ mua gì.

Euljiro của ngày nay

Nếu có một lần đến Euljiro, bạn sẽ thấy bên kia con phố là các tòa nhà cao tầng, khách sạn, ngân hàng, cục thuế, các cơ quan hành chính nhìn hiện đại khang trang, các trung tâm thương mại mua sắm đông nghẹt khách thì ở bên đây, lẩn khuất trong những con phố nhỏ, hẻm nhỏ đan xen vào nhau như mắc xích là các ngôi nhà xưa cũ, vết tường loang chi chít sơn, các cửa hàng bán đồ xưa xưa, các nhà hàng, quán cafe nhỏ xinh mà bạn phải nhìn rất kỹ mới tìm ra bản hiệu và lối vào.

Euljiro vẫn là Euljiro nếu như không phải gần đây con người bắt đầu tìm về những thứ hoài cổ, hoài niệm về quá khứ, đi tìm những thứ thuộc về văn hóa xưa cũ khi phong trào retro (hoài cổ) trở thành xu hướng trong giới trẻ. Và từ đó Euljiro được nhiều người tìm đến tham quan mua sắm, chụp hình và bao gồm cả người nước ngoài.

Người ta tìm gì ở Euljiro?

Đó là những con phố nhỏ đan xen ngang dọc nhuốm bụi thời gian và chỉ cần giơ máy ảnh lên là sẽ có những bức hình “phong cách, cá tính, sành điệu” lẩn trong màu sắc rất “vintage” (cổ điển) dịu dàng, ngọt ngào của bối cảnh. Và mỗi góc phố đi qua, mỗi chiếc ghế cũ bên vệ đường, một mảng tường loang lổ, những con hẻm nhỏ gập ghềnh bước cao bước thấp, một chút mùi của gió của đất hất lên sau cơn mưa ngang qua có thể làm bẩn đôi giày của bạn hay một cửa hàng bán đồ cũ… tất cả đều là dấu vết của quá khứ, nơi thời gian dường như dừng lại ở khoảnh khắc này mãi mãi.

Đó là những nhà hàng, quán cà phê nhỏ xinh có tuổi đời gấp đôi khi hai ba lần số tuổi của bạn cộng lại được thiết kế theo phong cách vừa cổ điển vừa hiện đại, ẩn mình trong những con phố nhỏ chật hẹp, trên những căn nhà 2-3 tầng cũ với những món ăn đặc trưng, không cầu kì nhưng lại rất ngon theo cái cách mà bạn phải rưng rưng nước mắt khi hồi tưởng lại “Ngày xưa… mình đã từng ăn món này”. Và có khi bạn cũng sẽ mất nhiều thời gian để tìm ra vị trí của nhà hàng hay quán cà phê ẩn đâu đó trong những ngôi nhà xưa cũ.

Đó có thể là những trung tâm thương mại khang trang được tô màu sắc mới như Daelim, thay đổi mang hơi hướng của thời đại xen lẫn giữa những khu chợ truyền thống như Bangsan mà bạn có thể tìm thấy cho mình những món quà nhỏ xinh hay thưởng thức những món ăn vặt đặc trưng của Hàn Quốc.

Và có khi bạn không cần tìm bất cứ thứ gì ở Euljiro… Chỉ là đến, đi quẩn quanh lang thang qua những con phố nhỏ để cảm nhận sự lắng đọng của thời gian, dòng chảy của cảm xúc trong một chiều hanh hao gió rồi dừng lại ở một quán cà phê nhỏ xinh bên đường đủ để có thể cảm nhận được hết những rung động, bồi hồi.

Euljiro với làn sóng phim Hàn

Khi bộ phim “Vincenzo” với sự góp mặt của tài tử Song Joong-ki nổi tiếng khắp châu Á vào năm 2021 thì không khó để nhận ra bối cảnh chính của phim – Geumga Plaza chính là trung tâm mua sắm Sewoon Cheonggye ở Euljiro. Nhờ hiệu ứng phim mà sau đó có rất nhiều người nước ngoài tìm đến Sewoon Cheonggye chỉ để chụp những bức hình theo các phân cảnh của bộ phim. Và cũng nhờ đó Euljiro dần được biết đến nhiều hơn trong mắt người nước ngoài.

Một bộ phim khác gắn liền với nam diễn viên Cha Eun-woo – “Vẻ đẹp đích thực” (True Beauty) cũng có nhiều cảnh được quay ở Euljiro. Đó là quán cà phê Hanyakbang nằm ở gần ga Euljiro 3-ga rất dễ thương được sử dụng làm cảnh quay của cặp đôi chính. Nhờ hiệu ứng của cảnh phim nên thơ, lãng mạn khi lên sóng, nhiều bạn trẻ Hàn Quốc và người nước ngoài tìm đến Euljiro để thưởng thức cà phê và để được “check-in”.

Nhưng nếu bạn là fan của phim “Nữ hoàng nước mắt” (Queen of Tears) đang làm mưa làm gió những ngày gần đây với sự góp mặt của Kim Soo-hyun và Kim Ji-won thì chắc sẽ không quên được khoảnh khắc hai người đi trên chuyến tàu điện ngầm tuyến số 2 từ ga Dangsan qua Hapcheong để có thể ngắm hoàng hôn trên sông Hán. Vậy thì sau khi ngắm hoàng hôn, bạn chỉ cần đi thêm vài ga tàu điện ngầm là có thể dừng chân ở Euljiro, xem phố xá lên đèn nhộn nhịp và thưởng thức cuộc sống về đêm, ghé vào các khu chợ sầm uất tấp nập buôn bán hay có thể dừng chân ở một nhà hàng gần đấy, thưởng thức món mì lạnh nổi tiếng kiểu xưa.

Thay lời kết

Khi Euljiro trở thành “Hipjiro”, theo giải nghĩa là “quận sành điệu” những năm gần đây thì nhiều người trẻ và người nước ngoài tìm đến Euljiro và Euljiro được biết đến nhiều hơn. Nhưng dù Euljiro có thay đổi kiểu nào đi nữa thì đâu đấy mỗi con đường, mỗi góc phố, mỗi quán cà phê nhỏ, mỗi con hẻm chật hẹp, một góc chợ đêm… đều ghi dấu ấn thời gian và đôi khi lẩn khuất đâu đấy là những nỗi niềm hoài niệm về quá khứ, là nỗi đau của ngày xưa mà thời gian vô tình đã che lấp.

Nếu có dịp ghé qua Seoul, hãy một lần lang thang Euljiro để cùng cảm nhận một Seoul rất khác… rất khác so với những gì bạn đã biết.

INDONESIA ĐÂU CHỈ CÓ BALI

ĐẾN VỚI THIÊN ĐƯỜNG LOMBOK

106APPLE_IMG_6103

Với suy nghĩ “ Đi là để trải nghiệm cuộc đời của mình đây đó chứ không phải đi là để “đóng dấu chân” mình lên những nơi mà người ta phải đến” cho nên khi tôi nói mình sắp đi Indonesia thì tất cả mọi người cùng hỏi chung một câu hỏi “ Em đi Bali hả?”… Với tôi, Indonesia đâu chỉ có Bali.Nơi tôi đặt chân đến chính là thiên đường Lombok hoang sơ đầy nắng gió- nơi đã gieo vào lòng tôi niềm khát khao một lần được chạm chân trên bãi cát trắng xóa trong làn nước trong xanh. Và tất nhiên cũng cùng một câu hỏi “ Lombok là ở chỗ nào vậy em?”

IMG_5099

Bãi biễn trên đảo Gilis-Indonesia hoang sơ đầy nắng gió

Đáp chuyến bay của Lion Air, tôi đến Lombok trong một buổi chiều không mưa, nhạt nắng và khi hoàng hôn vừa kịp vụt tắt trên những đồng ngô xa tít tắp. Sân bay quốc tế Lombok vừa mới đưa vào hoạt động từ năm ngoái sau khi chính phủ Indonesia quyết định sẽ biến Lombok thành thiên đường nghĩ dưỡng giống như Bali và đóng cửa sân bay Mataram ( một thị trấn nhỏ và là thủ phủ của Lombok) nên sẽ phải mất gần hơn 1 tiếng rưỡi mới về đến khách sạn. Xe đưa tôi qua những đồng ngô bạt ngàn và những ruộng lúa chạy dài xa tắp, hoang vắng bóng người trên những con đường mới xây, hai bên nở vàng rực một loài hoa mà tôi chưa kịp biết tên. Tôi tự đặt tên cho nó là “ hoa Lombok” dù rằng nó là hoa vàng chứ không phải hoa “ớt đỏ” theo ý nghĩa của tên Lombok. Bóng chiều đã tắt tự bao giờ, tôi kéo căng mắt mình để quan sát hai bên đường theo ánh đèn chớp nhoáng của những chiếc xe chạy ngược chiều … Cuộc sống ngoài kia đang trôi rất chậm nhưng phải chăng do lòng mình gấp gáp, sống vội nên mọi thứ cứ lướt qua vùn vụt trước mắt mà không kịp nắm giữ hay cảm nhận những khoảnh khắc, những phút giây thấy lòng mình thiết tha và khát khao hạnh phúc…?!

IMG_4633

Biển Senggigi-Lombok một chiều nhạt nắng

Khách sạn tôi nằm ở Senggigi- phía bắc thủ phủ Mataram của Lombok, một khu vực phát triển về du lịch với đoạn đường bờ biển dài không quá 10 cây số nhưng có đầy đủ bưu điện, ngân hàng, nhà hàng, khách sạn, quán cà phê, dịch vụ du lịch, siêu thị, quầy đổi tiền…Nhưng không vì thế mà nó ồn ào, náo nhiệt, xô bồ như những nơi vốn dĩ dành cho du lịch… Một buổi sáng bình yên, ngồi bên đường nhìn cuộc sống trôi qua lặng lẽ, đón gió biển thổi rì rào len qua những hàng dừa cao vun vút ngoài kia,thỉnh thoảng ngồi đếm thanh âm của cuộc sống bằng tiếng xe ngựa gõ lộc cộc xuống đường và nhìn nụ cười của chàng trai Lombok mới thấy cuộc sống đẹp biết bao nhiêu… Những khói bụi, ồn ào của Sài gòn, những buổi chiều tan ca kẹt cứng giữa dòng người xuôi ngược, những cái rùng mình vì sự bon chen và lòng đố kị, những quay cuồng đến “ ngộp thở” trong công việc đã khiến mình thôi không còn “ nhoẻn miệng cười” hồn nhiên bao lâu rồi nhỉ?

IMG_4958

Hoàng hôn trên đảo Gili Trawangan-một buổi chiều êm nghe sóng hát

Thật ra điểm đến cuối cùng của tôi không phải là bãi biển Senggigi mà chính là quần đảo Gilis- cụm 3 hòn đảo nằm ngoài khơi phía tây bắc Lombok gồm Gili Air, Gili Meno va Gili Trawangan- nơi duy nhất mà người ta gọi là “thiên đường” đúng nghĩa, nơi lần đầu tiên tôi hiểu được màu trong xanh của nước biển theo nghĩa tiếng Anh “ turquoise” thực tế là như thế nào, nơi duy nhất không có xe hơi, không xe máy, không khói bụi, ô nhiễm và người ta chỉ được phép sử dụng xe đạp hoặc là cidomo ( xe ngựa kéo). Tôi cũng thuê cho mình một chiếc xe đạp để lang thang vòng vòng trên đảo .Tôi- với chiếc xe đạp- thong dong qua những con đường đầy cát trắng quanh co, ngồi nghe sóng hát gió hát và đếm thời gian chầm chậm trôi hay ngắm hoàng hôn khuất dần trên biển vắng. Mặc dù Gilis là thiên đường dành cho những ai đam mê “diving” (lặn biển) nhưng một đứa không biết gì về lặn biển như tôi thì nó cũng đã là thiên đường- nơi tôi trãi nghiệm những tháng ngày đúng nghĩa cuộc đời mình.Tôi đã trãi qua hai ngày ở Gilis chỉ để chiêm nghiệm cuộc sống , chỉ để gặp những con người mộc mạc bình dị và nói với họ lời chào buổi sáng “ selamat pagi” và kèm theo một câu “ saya dari Vietnam” ( tôi đến từ Việt Nam) khi họ hỏi tôi từ đâu đến. Trước khi chia tay quay về tôi đã để một chút lòng mình lại nơi đây và hẹn Lombok một ngày trở lại không xa..

IMG_5396

Bãi biển Kuta Lombok hoang sơ đầy nắng

*Cách để đến Lombok:

Bạn có thể bay từ Sài gòn qua Jakarta rồi xuống Lombok hoặc từ Singapore, Malaysia sang Lombok. Hoặc bạn cũng có thể bay qua Bali rồi từ Bali bay hoặc đi tàu qua Lombok, nhưng cách này không được lựa chọn lắm vì đi tàu cao tốc gần 4 tiếng, đi tàu công cộng thì sẽ phải mất cả ngày mà cực kỳ nguy hiểm. Nếu bay từ Bali sang thì thời gian di chuyển ngắn nhưng đợi chờ trong sân bay sẽ rất lâu

Từ Lombok, bạn có thể thuê xe hoặc đi taxi đến bến tàu Bangsal để đến 3 quần đảo Gilis.

*Khách sạn:

Có rất nhiều khách sạn và resort ở Lombok từ nhà nghỉ bình thường cho đến resort cao cấp ,sang trọng, và bạn sẽ không khó để tìm cho mình một chổ ưng ý. Nếu thích biển ở Lombok thì đa phần du khách sẽ chọn các khách sạn, nhà nghỉ dọc bãi biển Senggigi, hơi xa sân bay quốc tế nhưng nơi đây có đủ nhà hàng, quán xá, siêu thị và những tiện ích khác và từ đây cũng dễ dàng di chuyển đến bến tàu Bangsal để sang Gilis hơn. Nếu không bạn có thể chọn bãi biển Kuta Lombok: gần sân bay, cực kỳ hoang sơ và rất đẹp, không phố xá nhộn nhịp, không siêu thị nhà hàng mà chỉ có một vài quán ăn nhưng thời gian di chuyển đến Bangsal sẽ rất xa và bạn chỉ có thể lựa chọn phương tiện vận chuyển của khách sạn hoặc thuê xe máy. ( Vì ở Indo phải lưu thông bên trái đường nên đối với một đứa quen đi bên phải như tôi thì đây không phải là sự lựa chọn tốt)

*Ẩm thực:

Một điều tôi rất thích khi đến Lombok là đồ ăn rất ngon. Dù trước khi đi mọi người cứ “cảnh báo” rằng đồ ăn Indo rất khó ăn, có cái mùi vị đặc trưng nhưng tôi thấy là không phải vậy.Tôi chỉ thấy thật khó để tìm được món ăn có rau củ và canh nhưng điều đó chẳng hề gì vì đây không phải là Việt Nam mà là Lombok-Indonesia. Đã đến Indo là phải thử Nasi Goreng hoặc Nasi Campur ( một loại cơm rang thập cẩm) và tôi thấy cũng dễ ăn và vừa miệng nên những ngày lưu lại Lombok, tôi hầu như cứ thích chọn món này. Ngoài ra Bakso cũng là một món rất ngon ( giống như mì bò viên ở Việt Nam) và bạn có thể dễ dàng tìm thấy ở nhiều quán ăn bên đường. Cơm nắm, gà nướng cũng là một sự lựa chọn cho những ai không quen được mùi vị đặc trưng của Indo. Nếu không thể ăn đồ ăn Indo, bạn phải quay về thị trấn Mataram- thủ phủ của Lombok mới tìm được MC donal hoặc là KFC, và một số nhà hàng theo phong cách ẩm thực của Ý, châu Âu.

*Tham quan:

Ở Mataram bạn có thể thăm Pura Meru (đền Meru), có Mataram Mall nhưng tuyệt nhiên không phải là nơi để shopping. Ở Senggigi, bạn có thể đến Pura Batu Bolong – một ngôi đền nằm trên ngọn đá cao sát bãi biển, một trong những nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất Senggigi. Nó cũng đẹp tựa như Tanah Lot ở Bali vậy.Ngoài hai ngôi đền nổi tiếng này, bạn có thể đi thăm môt vài nơi bán đồ lưu niệm truyền thống, hoặc thăm làng cổ của người Sasak, hoặc cũng có thể trekking lên đỉnh Rinjani nếu thích. Thời gian còn lại có thể vẫy vùng thỏa thích trong làn nước trong xanh của biển Senggigi hay Kuta Lombok và khám phá quần đảo Gilis.

IMG_5232

Đền Batu Bolong ở Senggigi-Lombok-nơi duy nhất ngắm hoàng hôn đẹp nhất Lombok

IMG_4577

Nasi goreng seafood- một trong những món truyền thống rất ngon.

 IMG_4829

Một quán cà phê bé xinh trên đảo Gili Trawangan