LATE AUTUMN

Ngày 1/1/2015 CƠN MƠ HOANG ĐƯỜNG

Một ngày đầu năm mới trên một chuyến bay dài không ngủ, tôi bước xuống phi trường trong cơn lạnh mùa đông rét buốt. Cái lạnh bên ngoài không tê tái bằng những giá băng trong lòng và những nỗi buồn đan kín ủ ê qua bao năm rộng tháng dài…Khi không biết đi đâu bởi lý trí thì cuối cùng con tim vẫn luôn dẫn lối về nơi mà mình thật sự muốn. Trốn chạy giữa cô đơn cũng được, loay hoay giữa những trăn trở của cuộc đời cũng được, hoang tưởng mơ mộng nhiều thứ trong tiểu thuyết ngôn tình cũng được…bởi tôi biết rằng mình vẫn còn tin và sống hết sức như mình có thể. Tôi chỉ đi tìm cái mà tôi đánh mất…nhưng kì lạ thay vẫn không biết mình đã mất cái gì! Mơ hồ như một giấc chiêm bao…

DSCF9599

Chàng trai tặng bó hoa hồng cho cô gái với cái ôm siết chặt và niềm vui rạng rỡ của ngày gặp lại. Họ nói cười và cùng bước lên xe buýt. Chuyến xe đầu năm mới từ phi trường về khu trung tâm hôm ấy chỉ có chàng trai-cô gái, một bác lớn tuổi và tôi. CHỗ ngồi vì thế mà rộng thênh thang và trống trải. Tôi ngủ vùi một giấc  khi ngoài kia-qua lớp kính xe mờ ảo tuyết rơi lất phất………….

DSCF9784

 

Quãng đường không quá xa từ bến xe đi về khu nhà ở qua 3 con phố nhưng giữa thời tiết lạnh cong và những cơn gió bần bật thổi rét qua mặt làm chân mình tê cứng. Kéo lê lết cái vali lang thang trên những con phố dài vắng tanh khi người ta còn ngái ngủ trong chăn êm nệm ấm mà mình thì bước đi không nổi. Lạnh quá mùa đông ơi….!

DSCF9690

Ngày 26/11/2015 THÔI ĐỪNG CHIÊM BAO

Đi tìm mùa thu cuối nhưng cuối cùng lại đón mùa đông tuyết rơi đầu mùa. Cảnh tượng thường thấy trong các bộ phim ngôn tình lãng mạn : chàng trai đứng cầm cây dù che tuyết rơi bên cô gái trên đường phố tấp nập người qua. Nhiều người xuýt xoa vì quá lạnh nhưng mình thì hồ hởi, phấn khích giang tay ngửa mặt đón những bông tuyết đầu tiên. Ngày lạnh nhưng chẳng có nỗi buồn nào ở lại….

DSCF9692

Những ngày không có mặt trời gió lạnh-mưa rét-tuyết rơi và cứ ngủ vùi chẳng biết ngày hay đêm…

Những ngày trống trãi lang thang qua rất nhiều ga tàu và đi mãi ra đến ngoại ô, dừng xuống tại một ga tàu nào đó để đếm bước chân mình trên những con phố dài nghe mùa đông rét mướt…

DSCF9783

Giấc mơ đã thức, lòng sao còn buồn khi bước qua thành phố quen…DSCF9584

” Bình yêu quá- trong một ngày gặp lại

Thấy lòng quên…như chưa nhớ bao giờ”

S0059668