BEIJING- The Great Wall

DSC00166

The Great Wall

Vài năm trước, lần đầu tiên Vietnam Airlines khai trương đường bay thẳng đi Bắc Kinh, mình cũng bon chen mua một vé để đi xem Vạn Lý Trường Thành. Chuyến đi lần đầu tiên đến Trung Quốc  đã tự đi xin visa cho biết, thay vì có thể trả khoản 50 USD là có ngay visa sau 3-4 ngày gì đấy. Nói chung là cũng hay tò mò và muốn thử xem xin visa Trung Quốc có khó không nên cũng tự tìm hiểu và cuối cùng cũng xong.

Chuyến bay buổi chiều nên xin công ty về sớm chút và ra sân bay ngay. Lần đầu đi Bắc Kinh mà nên cũng học sơ sơ một ít tiếng Hoa, đủ để giao tiếp linh tinh nếu không sợ lạc lắm. Chuyến bay hôm ấy vắng người- mùa đông mà – tháng 1 rét căm căm ấy chứ. Mình ngồi ghế cửa sổ và kế bên 2 ghế còn trống không khách. Lát sau mình có cảm giác ai đó cứ chía thẳng ánh nhìn vào mình, hóa ra là ông người TQ ngồi ở hàng ghế bên kia cùng dãy. Ổng nói cái gì đó mà mình không nghe được mà cũng không thể nào hiểu được, mình chỉ lắc đầu rồi cười trừ thôi… Chuyến bay dài mệt quá nên ngủ một giấc đến khi bị đánh thức vì đèn bật sáng, rồi nhìn sang bên cạnh-cách 1 ghế trống- lão TQ đã ngồi đấy tự bao giờ. Méo ơi, linh tính báo chuyện không ổn rồi. Lão bắt đầu bắt chuyện với mình, nhưng khổ nỗi mình học tiếng Hoa chuẩn còn lão nói bằng tiếng chi không hiểu nỗi. Mình nói là mình không phải người Hoa, k biết nói tiếng Hoa nhiều và nghe không thể hiểu được, hỏi lão có nói tiếng Anh không nhưng lão chỉ ừ ừ gật gật, mà cứ hỏi lại bằng tiếng Hoa suốt, ứ có hiểu được. Mệt quá mình trùm chăn kín mít giả vờ nhắm mắt. Cả hành trình không ngủ được vì cứ “đề phòng” cha nội này, một phần vì bất an quá… Khi máy bay chuẩn bị đáp xuống sân bay quốc tế Bắc Kinh, mình đưa mắt ngắm bầu trời đêm ngoài cửa và cả một thành phố lấp lánh ánh đèn, nhộn nhịp phía dưới xa xa dù đã gần 11 giờ đêm, còn lão cũng tró mắt nhìn ra cửa sổ nói cái chi chi đó, mệt ghê o7iiiii.

Vừa xuống sân bay điện thoại tự động roaming nên bắt liền gọi cho đứa bạn, hên quá nó đang đợi mình ngoài kia. Có bạn đón nên yên tâm mua vé máy bay đi đêm chứ không thì chẳng biết đường nào mà về. Lạc ở đâu chứ lạc ở Bắc Kinh “thôi rồi Lượm ơi”.

DSC00180

colorful decoration

Tháng 1, mùa đông rét căm căm nhưng tuyết không rơi. Nhiệt độ bên ngoài là -10C.. Lần đầu đi mùa đông Bắc Kinh nên chẳng có kinh nghiệm, mà một phần cũng tưởng là lạnh cỡ Seoul thôi, có ai ngờ lạnh buốt buốt khủng khiếp…Lần đầu tiên trãi qua những ngày lạnh giá “ cực khổ” vì cái lạnh. Mei Xing-nhỏ bạn đưa mình về chung cư “one room” của nó thuê…Bắc Kinh đúng là đắt đỏ, sống thế nào với chi phí thuê nhà mắc như vậy, rồi còn ăn uống, chi phí sinh hoạt… Hai đứa “tám” cả đêm sau thời gian dài gặp lại ( lần cuối cùng gặp nhau ở Seoul) rồi mình ôm chăn ngủ vùi. Mình thức dậy khi trời đã gần trưa- Mei Xing thì đã đi làm- bụng mình thì đói meo.

Những ngày ở Bắc Kinh, Mei Xing dắt mình lang thang khắp nơi, thử nhiều đồ ăn rất ngon nhưng có một vài món lai cái mùi vị đặc trưng của các loại thảo dược, thuốc bắc gì đấy và luôn luôn “you hen dour” ( nhiều dầu) nhưng được cái là dễ ăn.Thích vịt quay Bắc Kinh chính hiệu, các loại cháo buổi sáng như Việt Nam và món lẩu nghi ngút khói. Thích nữa là được thực hành nói tiếng Hoa khi gọi phục vụ, order thức ăn nên cảm thấy thích thú…Giờ thì quên hết rồi. Con phố Vương Phủ Tĩnh ( Wangfujing) tấp nập người và vô số cửa hàng bán đủ loại hàng hóa, quà lưu niệm.

DSC00065

Một cửa hàng cupcake

Những ngày ở Bắc Kinh, buổi trưa ít nắng, gió thổi bần bật lạnh như điên nên chỉ dám đi ra ngoài một chút rồi phải chạy ngay vào trú gió ở các tòa nhà. Lần đầu tiên cảm nhận được cái lạnh thấu xương, nhức cả đầu, nhờ vậy mới biết có món  “Coke nấu gừng” giải cảm công hiệu.

Những ngày ở Bắc Kinh… chán quá vì người và người, đi đâu cũng kẹt xe kinh khủng khiếp. Đó là ngày đi Vạn Lý Trường Thành- đang đi giữa chừng kẹt xe quá nên xuống xe giữa đường, chuyển sang đi tàu điện ngầm và đổi phương tiện nhiều chặn mới đến nơi.( Lúc đi Jakarta cũng xuống xe đi bộ giữa chừng), hay lúc đi quảng trường Thiên An Môn vào Tử Cấm Thành, đi bộ xếp hàng mỏi miết hơn tiếng đồng hồ mới vào đến cửa chính mua vé…nên chán quá bỏ cuộc đi về. ( Sau này mùa hè đã đi lại)

DSC00064

This is not a cycle

Ấn tượng trong chuyến đi này chắc chỉ có Vạn Lý Trường Thành ( wanli Changcheng)… Đúng là Vạn Lý- một cảm giác choáng ngợp trước sự kỳ vĩ và độ dài đâu 6-7 ngàn km. Lúc đi hình như chưa có cáp treo nên leo bộ giữa mùa đông muốn đuối nhưng khi lên được đến nơi rồi thì muốn đứng ở đó luôn. Mình muốn ngồi ở đó nhìn  phía xa xa dài tận chân trời không biết đâu là điểm dừng, hay nhìn xuống phía dưới sâu hun hút…Thế giới này thật rộng lớn biết bao!!!

DSC00153

The Great Wall in summer

Lần đầu tiên đi Bắc Kinh, chẳng hiểu mất nhắm mắt mở thế nào mà nhìn nhầm giờ bay. Chuyến bay 12g đêm hôm nay mà cứ tưởng ngày mai nên buổi tối phát hiện ra, chạy hụt hơi ra sân bay với bao dự định còn dang dở… Nhưng thôi, đã leo lên được Vạn Lý Trường Thành thì cũng thỏa nguyện ước mong.

Chuyến đi này chẳng nhớ gì cả, chỉ nhớ Vạn Lý Trường Thành và cái lạnh buốt thấu xương và kỷ niệm buồn là toàn bộ hình chụp mùa đông mất hết. Thế nên mùa hè tháng 6 đã quay lại, leo lên lần nữa và đi mãi miết trên Vạn Lý Trường Thành…

DSC00160

muốn đi hết đoạn trường thành này…