NHỮNG NGÀY HÈ

IMG_2778Seoul- những ngày mưa trong trẻo của mùa hè

Đó là những ngày mưa rất buồn. Tôi thường ngồi nơi góc bàn làm việc nhìn qua cánh cửa sổ mờ sương trắng xóa bên kia bờ sông Hàn đếm thời gian trôi lặng lẽ

Đó là những ngày dài tôi ước mình không phải thức dậy đi làm và cứ cuộn tròn trong chăn ấm, mơ màng trong tiếng nhạc diu êm và đắm chìm trong những kí ức của riêng mình. Tôi sẽ không phải gượng ép mình làm những điều mà mình không thích, ngồi ăn những bữa trưa trong ngột ngạt và gượng cười với những câu chuyện nhạt nhẽo của đồng nghiệp về bạn trai bạn gái, về hẹn hò và cuộc sống riêng tư hay quan tấm thái quá về cuộc sống của người khác.

Đó là những ngày mà tôi cảm thấy mọi thứ trên thế giới đều chống lại mình và mọi nước biển đều gom hết vào trong đôi mắt và chỉ chờ ai đó chạm khẽ là nước mắt rơi không ngừng được. Mọi ấm ức và những tổn thương trong lòng sao nhiều năm cứ thế mà tan vụn vỡ.

Đó là những ngày mà tôi sống trong lặng thinh, chẳng buồn nói với ai lời nào. Tôi thích co hẹp trong thế giới của riêng mình và mân mê với những kí ức, thế giới nội tâm và hiểu mình nhiều hơn, hiểu về nỗi buồn nó đến từ đâu và nhận thức rõ nước mắt không tự nhiên rơi xuống từ đôi mắt sâu. Ai trong cuộc đời rồi cũng đi qua nỗi đau và bước lên những nấc thang dốc của cuộc đời, khó khăn đến mức không thở nổi. Tôi đang đứng trước sự lựa chọn giữa bơ đi mà sống, bước hiên ngang mà đi qua nỗi đau hay tự buông bỏ và bước sang con đường khác.. Mọi sự lựa chon đều có những rủi ro và hạnh phúc riêng. Dũng cảm bước qua hay dũng cảm buông bỏ cũng đều là những quyết định khó khăn ảnh hưởng đến cuộc sống của mình và nhiều người khác.

Đó là những ngày tôi đi qua trầm cảm. Tôi không muốn trở về vì thấy mình không hợp về nơi đó và sẽ dừng chân ở một nước khác xa hơn, không phải chỗ này cũng không phải nới kia. Những thứ mới lạ luôn là những thứ hấp dẫn mình nhất và mình luôn ao ước đi khám phá những vùng đất mới. Già rồi,nếu không phải là những người thấu hiểu đôi khi chỉ muốn im lặng bước qua thời gian và không quan tâm đến bất cứ ồn ào nào của cuộc sống ngoài kia cả.

Đó là những buổi sáng mùa hè mưa rơi rả rích, vơ vội cái dù và bước đi làm trong mưa… Đó là những buổi sáng tôi thấy mình thật khoan khoái và tràn ngập hạnh phúc lẫn năng lượng tích cực. Thời gian của một ngày cũng trôi qua rất nhanh và tôi còn có thời gian lang thang ở chùa hay bay vào phòng gym chạy vã mồ hôi hơn hai tiếng và về nhà với một giấc ngủ thật say…Biết ơn đời tôi vẫn đang rất hạnh phúc theo cách của mình vốn có.

Hôm này tôi đi ăn thịt nướng à há! ^^