BAGAN…BƯỚC QUA LỐI XƯA CỔ TÍCH

DSCF8340

Ám ảnh và bị mê hoặc vì hình ảnh của chiếc kinh khí cầu bay trên những đền đài cổ hoang xuất hiện khắp nơi khi người ta nhắc về Burma (Myanmar): từ hình trên quyển sách Lonely Plannet cho đến hình từ postcard, hình từ những người đi về chụp lại nhưng tiếc thay vì VN Airlines khuyến mãi vé máy bay giá rẻ không vào thời điểm tháng 1, tháng 2 nên thôi cứ đi Burma mà không phải chần chừ thêm nữa. ( Tấm hình bên dưới chỉ thiếu mỗi kinh khí cầu)

DSCF8352

Chuyện đầu tiên là bắt xe buýt từ Yangon đi Bagan. JJ vẫn là sự lựa chọn hoàn hảo khi mà trên xe chật kính người nước ngoài ( có cả tour), xe sang, tiếp viên ăn mặc như trên máy bay, có nước, có chăn có bánh ngọt ăn giữa giờ ( dùng xe đẩy như trên máy bay)… mọi thứ thật tiện nghi và hoàn hảo. Nhưng tiếc thay, xe gi mà lạnh khủng khiếp, cái ghế to vật vã thế lại hóa ra không thoải mái chút nào và em tiếp viên xinh như hoa kia, trên một chuyến xe chỉ toàn là khách nước ngoài lại không thể nói được câu tiếng Anh nào. Thế mới biết, gần 5 giờ sáng đến Bagan, xe dừng lại tại bến Nyaung Ung ( Em ấy gọi từng người và chỉ nói duy nhất mỗi từ Nyang Ung mà khi phát âm ra như âm thanh của tiếng con mèo kêu làm không ai hiểu là gì cả). Cả xe nháo nhào, người người cầm booking khách sạn đưa cho em ấy xem để biết rằng có phải xuống trạm này không nhưng em ấy không giải thích được mà cũng không lắc đầu, không gật đầu. Nan giải dễ sợ luôn. May mắn thay, có cô tourguide của nhóm khách là người Myanmar vừa xuống xe rồi quay lại nên mọi người mới biết được mình phải xuống tại đây. Thế là cả xe lũ lượt xuống bến, mắt nhắm mắt ngủ là đã thấy một đội quân xe ngựa, xe taxi, xe lôi í ới gọi mời. Cả bọn định bụng share tiền taxi với 2 bạn Châu Âu khi biết 2 bạn ở cùng khách sạn nhưng taxi chỉ chở 4 người thế là bọn họ tự deal và bọn mình tự deal.

DSCF8017

IMG_8901DSCF8441

Ở Bagan thật sự thích hợp và hoàn hảo giống như serie bộ 3 phim lãng mạn nổi tiếng “ Before Sunrise”, “ Before Sunset” và “ Before Midnight”.Bạn phải ngắm bình minh, hoàng hôn và thưởng thức đêm Bagan.( theo cách riêng của bạn)

DSCF8388 IMG_8720

Nói gì về Bagan đây nhỉ..Đó là một bức tranh đẹp, nhuốm màu rêu phong của thời gian, của cổ kính, hoang tàn, của những nỗi buồn vương hoài niệm về quá khứ- nơi từng là kinh đô một thời vàng son rực rỡ. Bagan không phải nơi để chơi, để đòi hỏi phải quán này quán kia, để tìm sự ồn ào náo nhiệt: nếu suy nghĩ thế bạn sẽ thất vọng ngay khi bước chân vào Bagan.

DSCF8406

Đến Bagan chỉ để nghe tiếng kinh cầu nguyện, nghe tiếng vó ngựa lộc cộc gõ xuống mặt đường nhịp nhàng và lang thang ở những đền đài bỏ hoang. Bạn không cần phải theo lịch trình của ai cả, hãy tìm cho mình một nơi yêu thích nhất trong hơn 4,000 ngôi đền rải rác ở đây, không nhất thiết Sunrise là phải Shwe San Daw Pagoda, Sunset là phải Pya Tha Da. Ơ Bagan hình như còn nhiều nơi đẹp hơn thế, và nhiều đền đài không nhớ nổi tên. Tôi thích Hsutaungpyi-ngồi đền không người- yên lặng, trầm mặc đến đáng sợ và cả bóng tối cùng lối nhỏ dẫn lên đỉnh tháp để nhìn xuống khung cảnh bao la bên dưới. Cứ ngồi ở đấy thôi và đừng làm gì cả.Nhe! Cứ tìm một vị trí của riêng bạn, và ngồi đấy im lặng nghe tiếng thời gian khẽ gọi,nhắm mắt phiêu bồng.( Còn nếu sợ ma thì thôi không khuyến khích mấy chỗ này). Nếu không bị ràng buộc bởi thời gian và đồng bọn, tôi vẫn muốn mình sẽ ngồi mãi ở “ cái góc đền đài của tôi” khi đó. Tôi không đến đó để chụp tấm hình hoàng hôn, tôi không đến đó vì niềm tin tôn giáo, tôi không đến đó vì có ai đó bảo là phải đến… Tôi chỉ đến đó vì tìm thấy những giây phút tĩnh lặng và bình yên nhất của mình, ngay cả khi tay trái vẫn nắm chặt tay phải.

IMG_8696

IMG_8886

Đến Bagan, tôi chỉ nghĩ duy nhất về bài thơ “ Thăng Lòng thành hoài cổ” của Bà Huyện Thanh Quan:

Tạo hóa gây chi cuộc hí trường

Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương

Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo,

Nn cũ lâu đài bóng tịch dương,

Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,

Nước còn cau mặt với tang thương

Ngàn năm gương cũ soi kim cổ

Cảnh đấy người đây luốn đoạn trường

Bà Huyện Thanh Quan sáng tác khi Nguyễn Ánh lên ngôi vua và dời đô từ Thăng Long ra Huế Thăng Long vì thế mà trở thành hoài niệm. Chả biết sao lúc đến Bagan cũng cảm giác nó cứ hoài cổ kiểu vậy…Cảnh đấy, tôi ở đây…còn người xưa ở đâu không biết nữa…

IMG_8865

Và tôi chỉ nghĩ duy nhất về buổi trưa đạp xe và ngồi lặng lẽ ở góc đường, nơi có ngôi đền không hắt bóng, im lặng. Một ai đó đã dừng xe bên đường và bắt chuyện. Câu chuyện của buổi trưa vắng…đường xa đầy nắng…và riêng em…trống vắng!

DSCF8122

Bức ảnh thích nhất trong các bức ảnh đã chụp ở Bagan lại là bức ảnh xe ngựa đi qua thành cổ Bagan và hình ảnh của một bạn Hàn Quốc đang ngồi ngắm bóng chiều ở đền. Chỉ có nhớ vậy thôi à.

IMG_8767