
Chụp từ chiếc cầu phóng sinh
Đó là một thị trấn cổ đâu gần 2000 năm tuổi, nằm cách Shanghai khoản 60km. Có lẽ đây là một trong những cổ trấn gần Thượng Hải nhất. Trước khi quyết định chọn Chu Gia Giác, tôi vẫn thích mê mệt Phượng Hoàng Cổ Trấn mà nếu không thì chọn Tây Đường. Thế nên Chu Gia Giác không được trông đợi nhiều mà thật sự nhìn trên hình thì cũng không đẹp như Phượng Hoàng Cổ Trấn. Nhiều người và rất nhiều công ty du lịch ví Chu Gia Giác như “Venice của Phương Đông” vì nó có nhiều cây cầu đá nhỏ và những con kênh len lỏi giữa các khu nhà cổ từ thời Minh, Thanh hàng ngàn năm trước. Nhưng ví von như vậy có lẽ hơi quá, vì thật sự nó không quá đẹp như tưởng tượng.

Cổ trấn mùa đông ủ ê cây trơ trọi lá
Tôi chỉ nghĩ đơn giản thế này: do tôi đi đúng vời thời điểm nghỉ Tết của người Trung Quốc nên tất cả các khu vui chơi chỉ có tấp nập người và người, Chu Gia Giác cũng không ngoại lệ. nên thật sự là không có cảm xúc gì đặc biệt.Tôi vẫn nghĩ mình sẽ trở lại lần nữa và nghỉ qua đêm ở đây để cảm nhận được vẻ nên thơ và thanh bình vốn có của thị trấn nhỏ bé này, sẽ len lỏi qua các con phố nhỏ nhiều ngóc ngách, mua những món đồ lưu niệm xinh xinh và ngồi trên cầu ngắm hoàng hôn giữa lòng cổ kính hay nhâm nhi một cốc trà nóng nghe máy chèo khua nước vỡ dòng sông ( ngoại trừ cái quán cà phê Starbucks nằm ngay bờ sông thì các quán khác đều nhỏ nhỏ xinh xinh).
Đi Thượng Hải thật sự chỉ mệt về vấn đề ngôn ngữ. Mặc dù cũng biết sơ sơ đủ để gọi cơm, đi xe, mua đồ, trả giá nhưng thật sự cũng rất nản vì họ không nói tiếng Anh. Cái mặt của mình lúc nào cũng bị họ hỏi là ” hanguo rẻn” ( người Hàn Quốc) nhưng mà cũng rất vui vì có dịp tận dụng cơ hội nói tiếng Hoa chút chút.Bi hài nhất là trong khách sạn gọi phục vụ lên sửa dùm cái wifi, khách sạn cho một em rất chi là xinh lên nói toàn tiếng Hoa ( chuyên môn quá không hiểu nổi) mà không hiểu em nói gì. Mình đã bảo là mình không phải zhongguo ren ( người Trung Quốc) và chỉ biết chút chút thôi và cho người nào biết tiếng Anh. Em ấy lại gọi ngược xuống tiếp tân nói gì đó mà mình chỉ nghe được ” khách là người Hàn Quốc không biết tiếng Hoa ” và anh chàng đó yêu cầu mình đi xuống dưới đất sẽ có người trợ giúp còn em ấy thì bỏ chạy. Ngôn ngữ ơi là ngôn ngữ!!





