BHUTAN ( PART 1)- WHY BHUTAN?

     Sao lại là Bhutan mà không là một đất nước nào khác?

    DSCF6564

     Bhutan là một quốc gia Nam Á, biệt lập nhất thế giới, nằm giáp giữa Tây Tạng (Trung Quốc) và Ấn Độ.  Cũng đang suy nghĩ là nếu đi Tây Tạng mà có visa Bhutan chắc nó không cho vào quá. Là một đất nước không có biển và địa hình chỉ là thung lũng và đồi núi, diện tích chỉ khoản 39,000km2, dân số cũng vỏn vẹn có 750,000 người. Đất nước này vô cùng nhỏ bé, dân cư thưa thớt nên đôi khi bạn không hề thấy nó hiện lên trên bản đồ thế giới. Bhutan là đất nước Phật Giáo với hơn 70% dân số theo đạo phật và nó phản ánh qua đời sống, tính cách chân thật, hướng thiện của con người nơi đây.

    Uhm…Tôi biết đến Bhutan ngẫu nhiên trong một lần đọc tin về đám cưới của cặp sao Lưu Gia Linh- Lương Triều Vỹ được bí mật diễn ra tại đây. Đó là lần đầu tiên tôi có khái niệm về quốc gia nhỏ bé này. Kể từ sau lần ấy, Bhutan trở thành một trong những nơi mà tôi nghĩ mình phải đến một lần trong đời. Tôi gom tất cả các thông tin về đất nước này và tìm hiểu về nó. Và sau đó một thời gian, một câu chuyện cổ tích-một chuyện tình đẹp như mơ ( tôi vốn thích cái dạng romantic như thế) giữa vị vua thứ năm là một chàng trai tốt nghiệp đại học Oxford hào hoa, đẹp trai cùng cô thôn nữ xinh xắn, dễ thương và hiền hậu xuất hiện tràn ngập trên các tờ báo khác.Hai người gặp nhau lần đầu khi Anh 17t và em chỉ mới lên 7 tuổi với lời hẹn ước ” sau này khi lớn lên nếu em chưa lập gia đình thì Anh sẽ cưới em với điều kiện là chúng ta  có tình cảm với nhau”…Ai ngờ với lần gặp ban đầu ấy, duyên nợ đã đi theo họ trên suốt quãng thời gian họ lớn lên, những ngày du học tại Anh rồi cả hai trở về để cuối cùng có một đám cưới đẹp như trong truyện cổ tích. Vị vua này được xem là một trong những vị vua trẻ tuổi nhất thế giới. Chuyện tình của họ làm tôi xao xuyến con tim ( tôi vốn sến súa vậy mà)… Tôi bắt đầu yêu mến đất nước này một cách lạ lùng. Tôi xem tất cả các tin tức về hoạt động của quốc vương và hoàng hậu: cách mà họ yêu dân chúng, cách mà họ cống hiến và phục vụ dân chúng, cách mà người dân kính trọng, tán thưởng và ngưỡng mộ họ mỗi khi xuất hiện… và giấc mơ được diện kiến họ một lần trong đời theo tôi suốt trong những năm tháng đã qua ( ít nhất là hơn 7 năm trời)…

photo(3)

     Tôi bắt đầu đọc được blog chia sẽ của Trịnh Hội về chuyến đi đến Bhutan tham dự đám cưới của quốc vương trẻ tuổi và hoàng hậu ( vì hình như họ là bạn học của nhau ở Anh) và sau đó tác phẩm ” Từ Tuyết đến Mặt Trời” của NGuyễn Phan Quế Mai viết rất chân thật và miêu tả tất cả những ngóc ngách của cuộc sống và con người Bhutan làm tôi say mê và háo hức. Đó là quyển sách truyền cảm hứng mạnh mẽ cho tôi để đặt bước chân mình lên đến nước kì bí này. Thật ra tôi không quan tâm lắm về ” đất nước hạnh phúc nhất thế giới” hay là ” cõi cực lạc cuối cùng” mà là đất nước này khiến tôi tò mò rất nhiều thứ từ những điều giản dị đến những thứ nhuốm màu tâm linh, hư ảo…Thế là ” Từ Tuyết đến mặt trời” trở thành quyển sách gối đầu giường mỗi đêm để ru giấc mơ đến một vùng đất mới.

    Vậy thì tại sao tôi phải mơ một giấc mơ dài đến thế??? Tôi phải chờ đợi hơn 7 năm trời để đến hôm nay mới đặt chân đến nơi này. Nói thật là, ngay thời điểm tôi đọc blog của Trịnh Hội hay ngay cả khi đọc ” Từ tuyết đến mặt trời” , tôi vẫn không thể nào hình dung làm thế nào để đến được nơi đó và cũng thật khó khăn để có thể bắt đầu ước mơ của mình. Trịnh Hội thì đi theo lời mời của Hoàng Gia còn Nguyễn Phan Quế Mai thì đi theo chương trình dự án của chính phủ Hà Lan hỗ trợ Bhutan nên cả hai đều có thể dễ dàng có được visa vào Bhutan khi mà thởi điểm những năm trước đó việc đến Bhutan là không dể dàng gì và rất hạn chế về du lịch và không chấp nhận du lịch bụi ở đất nước này. Thế nên thời đó, tôi chỉ ôm giấc mơ vậy thôi và nhìn cuộc đời mông lung lắm lắm qua ô cửa nhỏ, hoặc chỉ gói gọn trên con đường đến công ty mỗi ngày… Giấc mơ mà! Bạn biết đấy, cứ mơ đi trước đã…Đó là điểm bắt đầu để bạn có thể thực hiện một hành trình mới. Mơ và ngủ dậy và theo đuổi giấc mơ rồi bắt đầu thực hiện từng bước.

     DSCF6582

     Trong những năm tháng sau đó, tôi cũng mấy lần liên hệ một vài công ty du lịch ở Bhutan. Nhưng bạn biết đấy, bạn phải trả một khoản tiền khá lớn cho việc đi một mình và rất ít công ty nào tổ chức tour cho bạn đi một mình vì nó không thuận lợi, và hạn chế nhiều thứ. Thế nên, cứ chờ mãi xem có ai có cùng lịch trình và thời gian như mình không để ghép tour, lúc thì có người nhưng không hợp thời gian, lúc thì hợp thời gian nhưng chi phí mắc qua…Có khá nhiều lý do để giải thích cho việc tại sao bạn “chần chừ” quyết định nhưng tất cả nguyên nhân cuối cùng là bởi vì ” không có quyết tâm” và ” giấc mơ chưa đủ lớn” để có thể khiến bạn từ bỏ tất cả và tìm mọi cách đến được nơi mình mong muốn. Và sao cứ phải “đợi ai đó đi cùng” và thế là giấc mơ mình phụ thuộc vào cuộc đời của người khác ư? ! Thế nên, những năm tháng tuổi trẻ cứ hoài phí trôi qua, còn ước mơ thì cứ dang dở… ( hy vọng có bạn nào đó mà đọc được những dòng này của mình thì sẽ thực hiện ngay những giấc mơ đang ấp ủ.).

        Nói vậy để bạn hiểu rằng, nếu cuối cùng vẫn đi một mình thì hà cớ gì phải đợi chờ đến 7 năm? Ngay cả đến những ngày cuối cùng tôi vẫn gần như tuyệt vọng vì những người tôi định đi ghép chung đoàn họ đều dời lịch trình và không ai đi nữa. Tôi loay hoay tìm kiếm và hỏi những người xung quanh nhưng tất cả chỉ nhận được sự “lắc đầu” còn công ty du lịch thì cũng cố điều chỉnh thời gian và tìm giúp tôi những người có thể đi chung nhưng cuối cùng…không ai cả. Ngay cả giây phút tôi quyết tâm nhất thì mọi thứ vẫn không thuận lợi. Cho nên, tôi đối với tôi việc đến được Bhutan là không dễ dàng mà. Chính vì lẽ đó, tôi rất lấy làm cảm kích vì Bhutan Endless Journey vẫn đồng ý để tổ chức tour cho tôi đi một mình vì thấy tôi quyết tâm quá. ( Phải nói lời cám ơn đến chị Bella Doan và  Anh Tenzin). Giấc mơ Bhutan của tôi thế vậy mà thực hiện được.

    Những năm gần đây, Bhutan bắt đầu mở cửa du lịch, cơ hội đến đất nước này cũng dễ dàng hơn một chút. Tôi nói là ” dễ dàng hơn một chút” thôi chứ việc để đến đươc đây là ” không dễ dàng” một chút nào á…Tôi tin rằng để đến được đây bạn cần có ” duyên” chứ không đơn giản là ” A, người ta đi Bhutan về đẹp quá, mình cũng muốn đi”.Nó cũng không đơn giản là có tiền là đi được hay cứ “xách ba lô lên mà đi”.  Và bạn cũng biết đấy, Bhutan có một sân bay duy nhất ở Paro với địa hình hiểm trở, nằm trong thung lũng, đường băng ngắn và  việc có đáp xuống được sân bay hay không còn phụ thuộc vào “tính tình đỏng đảnh” của thời tiết. Sân bay Paro cũng được xem là một trong những sân bay nguy hiểm nhất thế giới. Chỉ có những chiếc máy bay loại nhỏ mới đáp xuống đươc nơi này và cũng chỉ có một nhóm rất ít phi công được đào tạo bài bản và riêng biệt để có thể đáp xuống ở sân bay Paro. Thông thường một ngày nắng đẹp thì thời gian máy bay có thể đáp là khoản 10g-11g trưa, còn trước hoặc sau đó thì toàn “mây mù che phủ”. Không biết mùa đông thì thế nào nên đang rất hào hứng và có chút tò mò muốn quay lại vào mùa đông…Chắc sẽ thích lắm đây.

photo(4)

Đối với tôi, việc đến đất nước này là một cái duyên và tôi tin vào điều đó. Ngay cả một tuần trước khi đi, tôi vẫn tưởng rằng mình không đi được. Vé máy bay đã mua, mọi thứ đã xong mà tờ đơn nghỉ phép xin từ hơn 1 tháng trước chưa được duyệt. Kế hoạch training tại Hàn Quốc cũng bị đảo lộn và ngay cả giây phút ấy tôi vẫn quyết định rằng ” có khi nghỉ việc để đi luôn”… Thật là liều và quyết tâm quá mà ! Thậm chí, ngày ra sân bay buổi sáng vẫn còn giải quyết công việc và chạy hớt ha hớt hải cho kịp chuyến bay buổi chiều. Bởi vậy đối với tôi, việc đến được Bhutan không dễ dàng là vậy. Đó là lý do đầu tiên và còn những lý do khác nằm ở đây nè:

 – Bhutan không cho phép du lịch bụi, bạn muốn đến Bhutan phải thông qua một công ty du lịch được cấp phép bởi chính phủ.

– Bạn phải xin visa trước khi đi cũng thông qua công ty du lịch luôn và bạn không thể nào tự xin ở lãnh sự quán hay đại sứ quán nào hết. Cái này là chính phủ Bhutan quy định nhe.

– Bhutan cũng quy định bạn muốn đến du lịch tại nước này phải trả chi phí trung bình mỗi ngày là 200 USD/ người cho mùa thấp điểm và 250 USD/ người/ ngày cho mùa cao điểm. Chi phí này bạn đóng cho công ty du lịch và công ty du lịch sẽ trả chi phí ăn uống ngày 3 bữa, phương tiện di chuyển và khách sạn, điểm tham quan, vé máy bay khứ hồi Bangkok- Paro-Bangkok. Chưa bao gồm  bảo hiểm du lịch, tiền típ và cũng không bao gồm chi phí tự lo cho chuyến Saigon- Bangkok-Saigon.

– Từ Saigon đến Bangkok là khoản 1g30 phút ( Các bạn nên bay các hãng như VN Airlines hoặc Thái Airway để đến sân bay Sumvarnabhumi vì chuyến bay đi Paro khởi hành từ đây vào sáng sớm hôm sau). Chuyến bay từ Sumvarnabhum đến Paro là khoan 4.5 giờ (tính theo giờ địa phương. Múi giờ của Bhutan đi sau Việt Nam 1 tiếng đồng hồ) bao gồm 30-45phut stop over tại Ấn Độ để tiếp nhiên liệu, đón thêm khách và quan sát tình hình thời tiết tại Paro. Nghĩa là khi dừng nghỉ chân tại Ấn Độ ( Kolkata hoặc Calcutta), nếu thời tiết ở Paro xấu, mây mù sương giăng thì nghĩa là bạn phải ở lại Ấn Độ và ngồi chờ trên máy bay cho đến khi nào phi công nhắm có thể cất cánh để đáp xuống Paro. Cho nên đôi khi chuyến bay của bạn sẽ kéo dài nhiều hơn thời gian dự định. Các bạn nên chuẩn bị sẵn tâm lý như thế nhe.

– Khi check in tại sân bay Sumvarnabhumi, các bạn làm thủ tục tại dãy K ( Chuyến bay từ Bangkok  đi Paro đi vào sáng sớm lúc 6g30 nên toàn là gật gù, buồn ngủ). Và nhớ là lựa chọn chỗ ngồi bên trái máy bay nhe. Tôi nói đều này bởi lúc đọc ” từ tuyết đến mặt trời” cũng có nhớ mang máng rằng vị trí ngồi cửa sổ là đẹp nhất nhưng lại không nhớ bên trái hay bên phải. Đến lúc check in tại Bangkok yêu cầu “window seat, please” thì bạn nhân viên hỏi lại chị muốn chỗ ngồi bên trái hay bên phải mới ngớ người định thần vài giây. Thông thường thói quen theo quán tính thì luôn chọn ” on the right side” nhưng không biết sao lần này tự nhiên hứng lên ” window seat on the left, please”….Thế mới nói, quyết định này thật sáng suốt vì vị trí cửa sổ ngồi bên trái là vị trí đẹp nhất trên chuyến bay từ Bangkok đi Bhutan vì có thể được nhìn thấy đỉnh núi Everest trắng xóa. Lúc đang ngủ mơ màng, nguyên đoàn người Nhật ngồi kế bên cứ với tay chỉ cho mình ” xem ngoài cửa sổ kìa, đỉnh Everest đó”… Đó là lúc cả máy bay náo loạn và máy chụp hình lia liên tục hướng về cửa sổ. Mình còn phải nhường chỗ cho họ vào chụp hình.

– Thong Ta resort Sumvanarbhumi Bangkok là khách sạn nhỏ bé xinh xinh nằm trong con hẻm nhỏ cách sân bay 10 phút đi xe. Khách sạn này mình tự book sau khi xem review trên tripadvisor và thật sự không thất vọng.  Khách sạn phòng ốc rộng, sạch sẽ, phục vụ nhiệt tình, thân thiện.Giá phòng 20 USD cho một đêm bao gồm đưa đón sân bay miễn phí. Vị trí lại quá thuận lợi, phía trước khách sạn có vô vàng quán ăn, cà phê, nhà hàng, bar, khu phố ẩm thực, đồ nướng giá cực kỳ bình dân chưa kể siêu thị và cửa hàng tiện lợi ở sát bên. Quá thỏa mãn cho một đêm lưu lại Bangkok chỉ với 20 USD.

– Hiện tại có hai hãng hàng không bay đến và đi từ Bangkok là Bhutan Airlines và Druk Air. Thời điểm đọc” Từ tuyết đến mặt trời” thì chỉ có duy nhất Druk Air, nhưng đến khi đi thì biết có thêm một hãng hàng không nữa. Giá vé máy bay khứ hồi Bangkok-Paro-Bangkok rất đắc và thông thường là không có chỗ. Giá vé trung bình trên 900 USD và không có khuyến mãi gì hết. Nếu muốn đi phải book trước rất sớm vì hiện tại khách Thái Lan, Trung Quốc, Nhật Bản và Châu Âu đến Bhutan rất nhiều.

– Bhutan quy định bạn phải trả gần như 100% chi phí tour cho công ty du lịch thì mới được cấp visa. Thêm một điều quy định nữa là bạn phải đi một group tối thiểu 3 người. Nếu đi dưới 3 người thì bạn phải trả mỗi ngày thêm 30 USD/ ngày cho mùa thấp điểm và 40 USD/ ngày cho mùa cao điểm. Cái này chính phủ quy định nên các công ty du lịch đều như nhau. Nếu tính trung bình cho một tour trọn gói từ 7-1o ngày thì khoản 2,200 USD đến 3,200 USD.

– Hiện tại có một số công ty du lịch Việt Nam bắt đầu bán tour đến Bhutan với chi phí rẻ hơn bạn book từ công ty du lịch tại Bhutan nhưng không biết chất lượng và dịch vụ thế nào thôi. Cái này cần thời gian để kiểm chứng.

– Thật ra với số tiền này, nhiều người sẽ chọn đi Châu Âu hoặc đâu đó xa hơn. Nhưng tin tôi đi, bạn sẽ không bao giờ thấy phí với khoản tiền bỏ ra cho chuyến đi Bhutan. Bạn sẽ được nhiều hơn mất và nhiều trải nghiệm mà bạn không thể nào có được.

– Nếu bạn là người nghiện thuốc lá thì nên cân nhắc khi đến Bhutan vì Bhutan cấm hút và bán thuốc lá nơi công cộng. Bạn sẽ bị phạt rất nặng hoặc là ngồi tù nếu mang thuốc lá vào nước này.

– Nếu bạn thích một cái gì đó hoành tráng, xa xỉ như Châu Âu hay bạn đòi hỏi phải sang trọng, hưởng thụ thì bạn cũng nên cân nhắc trước khi đi Bhutan nhe.

– Công ty du lịch mà mình chọn cho chuyến đi  một mình Bhutan 7 ngày 6 đêm vừa rồi là một công ty có cái tên rất dễ thương: Bhutan Endless Journey và mình recommend cho các bạn.

Bạn liên hệ website: http://gobhutan.net/  và email: info@gobhutan.net

Điện thoại: (+975) 1793 4039 hoặc (+84) 903 335657 để biết thêm thông tin và lựa chọn tour du lịch hợp lý nhe. Hiếm có ai đi Bhutan một mình vì rất nhiều lý do tôi kể ở trên.

        Đó là những điều cấm và những quy định khó khăn cho ai lần đầu đến Bhutan. Còn những điều hay và thú vị, những trải nghiệm bất tận tôi sẽ bật mí trong bài viết sau.

 ( To be continued….)

5 thoughts on “BHUTAN ( PART 1)- WHY BHUTAN?

  1. Bella's avatar

    Cám ơn em, cô gái dễ thương. Có cái gì giống nhau giữa 2 chúng ta, hồi xưa chị cũng mê Bhutan thế, và cũng nghiên cứu mọi cách làm sao để đến Bhutan. Đất nước nhỏ bé này cho chị nhiều thứ, nhất là sự an nhiên 🙂
    Hẹn sớm gặp lại Saigon em nhé 🙂

    Like

Leave a comment